🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trên đường sau khi tan tiết tự học tối, Đàm Thanh Ninh đi song song với Bạch Tân Hàn hóng gió mát mẻ dễ chịu trong trường.



Thanh Ninh kể chuyện hôm nay mình vừa nghe được: “Nghe nói có một học sinh lớp mười đi rừng nhỏ hái quýt bị thầy cô phát hiện, phải viết bản kiểm điểm, quá thảm.”



“May mắn lúc đó chúng ta không bị bắt.” Bây giờ nghĩ lại, vừa thấy may vừa thấy sợ.



“Chúng ta bị bắt?” Bạch Tân Hàn nhăn mi, hạ mắt nhìn về phía Đàm Thanh Ninh.



Thanh Ninh: “Đúng vậy. Cậu quên rồi à? Hôm đó vào buổi tối lúc tan học, cậu không nên đi hái trộm hai quả quýt, còn muốn mình đứng canh cho cậu.”



Bạch Tân Hàn cúi đầu trả lời, trong lòng trầm xuống.



Cậu không nhớ rõ.



Không chỉ có việc đi hái quýt không nhớ, ban ngày Đàm Thanh Ninh nhắc đến chuyện cậu từng nôn cũng không có ấn tượng.



Thời gian gần đây, trí nhớ của cậu hình như giảm đi.



Bạch Tân Hàn nhìn sang, ngẩn người nhìn cô gái líu ríu bên cạnh.



“Cậu nghĩ gì đấy?” Đàm Thanh Ninh phát hiện Bạch Tân Hàn khác hẳn dáng vẻ bình tĩnh thông thường.



Bạch Tân Hàn lấy tay sờ sờ gáy cô xong buông ra, cúi đầu trả lời: “Suy nghĩ đến chuyện kiểm tra lại.”



Ngày mai là thứ sáu, cậu muốn đi bệnh viện kiểm tra lại bệnh trầm cảm.



“À…” Thanh Ninh suy nghĩ, “Có muốn mình đi cùng —-”



“Không cần.” Bạch Tân Hàn thản nhiên ngắt lời cô: “Một mình mình đi.”



Buổi sáng ngày hôm sau,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-rat-nhieu/3050910/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Yêu Em Rất Nhiều
Chương 39: Kích thích sự chiếm hữu
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.