“Đàm Thanh Ninh, đồ của cháu!!” Dì ký túc xá gọi Đàm Thanh Ninh đang định đi ra ngoài ăn cơm.
Mỗi ngày Bạch Tân Hàn đều tặng quà cho cô, dì ở đây đã quen mặt Đàm Thanh Ninh. Có đôi khi còn nhiệt tình mang lên tận phòng giúp cô.
“Vâng ạ, cháu cảm ơn dì.” Thanh Ninh nhận gói đồ trên tay dì, nhìn mấy bạn cùng phòng nói: “Các cậu đi trước đi, mình mang đồ lên cất đã.”
Nhóm bạn trả lời rồi đi trước.
Ra bên ngoài, mấy người không tránh được bàn tán mấy câu.
“Rốt cuộc là ai gửi quà cho Thanh Ninh thế? Hơn một tháng nay, mỗi ngày một cái.”
“Với lại các cậu có thấy không? Đồ cậu ấy nhận toàn đồ đắt tiền!!”
“Mình nhìn thấy rồi!! Hôm trước là một cái ví đựng tiền hàng hiệu.”
“Có khi hàng mua trên mạng thì sao?”
“Cậu ấy nói được bạn tặng mà?”
“Bạn nào? Có phải bạn trai không?”
Mấy người cười rộ lên.
“Nhìn biểu hiện của Thanh Ninh không giống như có bạn trai, đến giờ vẫn chưa thấy cậu ấy dùng thứ nào, tất cả đồ được tặng đều cất hết. Có thể là người theo đuổi linh tinh.”
“Aiz, nếu có người như vậy theo đuổi mình, chắc chắn mình sẽ đồng ý.” Giang Tuyết hâm mộ cảm thán.
Mấy người nói chuyện bát quái, không phải vì có ánh mắt khác thường đối với Đàm Thanh Ninh.
Bây giờ đã cuối tháng năm, sắp tới kỳ thi thử cuối cùng, việc tắm rửa hay ăn cơm đều rất vội vàng. Giờ ra chơi trong các buổi học im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-rat-nhieu/3050903/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.