Đàm Thanh Ninh đứng ban công nói chuyện điện thoại xong, hai má nóng bừng quay lại trước bàn học.
“Đàm Thanh Ninh, sao mặt cậu đỏ thế?” Diêu Diêu liếc mắt cái đã nhận ra sự khác thường, nhiều chuyện cười hì hì hỏi.
Đàm Thanh Ninh sờ sờ mặt mình, tự mình tìm lý do: “Hôm nay hơi nóng.”
Diêu Diêu nghi ngờ: “Hôm nay nóng sao?”
“Ai nha, sao cậu có thể ngu ngốc thế? Vừa nhìn đã biết gọi điện thoại xong bị đùa bỡn.” Tô Mông đang đắp mặt nạ, nói không được rõ chữ lắm.
Đàm Thanh Ninh: …..
Tuy lời cậu nói rất đúng, nhưng nói ngược rồi. Người đùa giỡn hình như là cô…
Bởi vì sau khi nghe cô nói xong Bạch Tân Hàn sững sờ một lúc lâu, sau đó mới hỏi cô muốn làm gì, cô có thể nhận ra sự thẹn thùng hiếm khi xuất hiện trong giọng nói cậu.
Diêu Diêu hiểu ý “a” một tiếng. “Cậu từ chối tặng hoa thành công chưa?”
Đàm Thanh Ninh lắc đầu, vô cùng bất lực: “Đợi đến cuối tuần mình gặp cậu ấy sẽ nói nữa.”
Diêu Diêu cười thành tiếng: “Mình phát hiện —- thật ra cách cậu đối xử với bạn trai cũ và mấy người khác giới khác không giống nhau.”
Bó hoa được tặng cùng ngày hôm đó là của một đàn em khóa dưới cũng là sinh viên trường y, nói là muốn tặng hoa cảm ơn đàn chị đã giúp đỡ và hướng dẫn. Có phải lời cảm ơn thật hay không cô không biết, dù sao từ đó về sau Đàm Thanh Ninh không nhận được gì nữa từ cậu bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-rat-nhieu/3050878/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.