Sống lưng Đàm Thanh Ninh cứng đờ, chỗ được cậu ôm nóng như lửa đốt. Tim trong lồng ngực đập thình thịch, tiếng đập mạnh rõ ràng.
“Ninh Ninh.”
Như thể cảm nhận được sự cứng ngắc của cô, Bạch Tân Hàn càng ôm chặt lấy cánh tay cô.
Đàm Thanh Ninh mím môi, hạ mi mắt.
Dựa theo tình trạng mối quan hệ giữa cô và Bạch Tân Hàn lúc này, kỳ thật cô đã nghĩ đến ngày hôm nay.
“Nếu mình nói vô sỉ, cậu sẽ không yêu cầu ư?”
Lời vừa nói xong, bả vai Đàm Thanh Ninh vừa nóng vừa đau, Bạch Tân Hàn đặt cằm mình lên đó.
Thắt lưng bị cậu ôm thít chặt, xiết chặt muốn chặt đứt cô.
“Vậy….” Tiếng Bạch Tân Hàn hiếm khi có phần mất mát, “Mình sẽ đợi,”
Cậu nói xong, buông bàn tay đang ôm Đàm Thanh Ninh ra, hơi lùi lại. Trên mặt thoáng qua vẻ cô đơn, đôi mắt buồn bã được che sau đôi lông mi rủ xuống.
Nhìn cậu như vậy, Đàm Thanh Ninh thấy đau lòng, như có kim đâm đau đớn.
“Bạch Tân Hàn, mình không thể không làm bác sĩ.” Cô nhẹ giọng nói.
Lông mi dài của Bạch Tân Hàn hơi run rẩy, ngước mắt: “Cái gì?”
Đàm Thanh Ninh mặc áo sơ mi sơ vin trong váy, trước ngực có nơ hình con bướm màu đen, tay kia đặt ngay ngắn trên làn váy ở đầu gối, sạch sẽ như hoa thủy tiên.
Lúc này, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cô hơi nhăn lại, trên đó hiện vẻ mất tự nhiên, trong đôi mắt đen có một đám sương mù vây quanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-rat-nhieu/3050872/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.