Ăn xong bữa sáng, Lương Tưởng Huân liền tranh phần dọn dẹp, xong xuôi cô mới trở lại phòng khách, nhìn thấy Lâm Thiếu Lan cắm hoa, cô cũng ngồi xuống bên cạnh định phụ giúp, thì diện thoại bàn chợt vang lên, cô đi tới bắt máy nói "Alo." thì đầu giây bên kia liền truyền tới giọng nói quen thuộc.
"Bội Ngọc à, có mẹ chồng con ở đó không? Mẹ muốn gặp một chút."
Biết là cuộc gọi từ Chu gia, cô lền nói.
"Dạ có ạ, mẹ đợi một chút." Sau đó hai tay đưa ống nghe tới cho Lâm Thiếu Lan, nói nhỏ nhẹ: "Là mẹ ở bên đó nói muốn gặp mẹ ạ."
Lâm Thiếu Lan đưa tay đón lấy ống nghe, áp vào một bên tai trò chuyện.. Hồi lâu sau mới cúp máy, đặt ống nghe trở lại bàn điện thoại, quay sang nói với cô.
"Bội Ngọc à, ngày mai là sinh nhật của con sao lại không nghe con nói gì cả."
Lương Tưởng Huân hơi ngây người ra một chút, sau mới nhớ đến ngày, tháng, năm sinh trên tờ giấy đó, hoá ra ngày mai là sinh nhật của Bội Ngọc tiểu thư, nên liền kéo khoé môi lên cười nhẹ, giải thích.
"Con cũng quên mất, may mà có mẹ nhắc."
Lâm Thiếu Lan cầm một cây hoa cắm vào trong bình, vừa nói.
"Mẹ con mời cả gia đình chúng ta ngày mai về Tân Thống Thành, bà ấy nói, muốn làm một bữa cơm thân mật gia đình, thay cho tiệc sinh nhật như mọi năm cho con ở Chu gia đó a."
"Để mẹ gọi Chi Sinh, bảo nó hôm nay trở về sớm một chút, thu xếp rồi ngày mai, cùng nhau đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhu-sinh-menh/33931/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.