Chiếc xe vừa được dừng lại trước cổng lớn ngôi biệt thự, Diệp Chi Sinh liền đẩy cửa ra, trước khi bước xuống xe vẫn không quên liếc cô gái ngồi trong xe một cái, rồi dùng sức đóng mạnh cánh cửa hông xe lại, bước chân thật dài đi vào bên trong.
Lương Tưởng Huân bởi vì âm thanh cánh cửa hông đập vào khá lớn, khiến cho cô không khỏi giật mình, sau đó ngồi thừ trong xe rũ mi mắt nhìn chiếc lắc tay giá trên trời của Diệp Chi Sinh vừa tặng, không nhịn được thở dài chán nản. Mãi đến khi tài xế riêng nhắc nhở đã đến nhà một lần nữa, cô mới nhẹ gật đầu bước xuống xe, nhấc từng bước chậm chạp đi vào nhà.
Lúc cô trở về tới phòng ngủ, Diệp Chi Sinh cũng vừa lau tóc vừa đẩy cửa phòng tắm bước ra, tầm mắt kịp lúc chạm vào nhau, cô liền xoay người đi về phía tủ chứa quần áo, mở cửa tủ gỗ ra sờ soạn bên trong giả vờ tìm đồ đi tắm.
Đợi cho bóng dáng Diệp Chi Sinh đi ngang qua sau lưng cô, cô mới lại vội vàng vơ lấy một bộ đồ, nhanh chóng đóng cửa tủ lại đi như chạy đến phòng tắm.
Hành động tránh né như tránh người có bệnh này của cô, khiến cho động tác đang lau khô tóc của Diệp Chi Sinh có chút ngừng lại, mi tâm cũng nhăn chặt đến khó coi. Sau đó liền tức giận ném chiếc khăn bông lau tóc xuống sàn nhà, nhìn chằm chằm về phía cánh cửa phòng tắm..
Mười lăm phút sau. Lương Tưởng Huân vừa từ trong phòng tắm đẩy cửa bước ra, còn chưa kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhu-sinh-menh/33928/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.