Diệp Chi Sinh vốn đang chuyên chú với những con số trên màng hình máy tính, vừa nghe thấy thư ký Mạc nhắc đến Lương Tưởn Huân, sắc mặt liền có chút biến hoá, các ngón tay của anh khẽ run rồi đánh nhầm liên tiếp mấy chữ.
Anh kéo căng khoé môi, con ngươi không có nhúc nhích nhìn chằm chằm mấy chữ cái vừa đánh nhầm, động tác ngưng trệ trôi qua nữa phút, đột nhiên nhấc mí mắt lên, mở miệng, ngữ điệu lạnh như băng cắt lời thư ký.
“Việc công lẫn tư, cô điều phân phó cho tôi chu toàn như vậy, hay là không bằng để tôi liền đi qua bên đó đứng, rồi mời cô ngồi vào cái ghế này đi.”
Thư ký Mạc mãi lo nói mà không để ý, thẳng đến khi lời nói bị cắt đứt, cô mới phát hiện từ trên người của tổng giám đốc, đang tản ra loại hàn khí băng lãnh bức bách, khiến cho cô cảm giác phía sau lưng đổ ra một tầng mồ hôi lạnh, cô hoảng sợ cúi thấp đầu, giọng nói run đến cực điểm.
“Thật xin lỗi Diệp tổng, tôi sai rồi, về sau.. Không, sẽ không có về sau nữa, thật xin lỗi… Thật xin lỗi…”
Diệp Chi Sinh hôm nay có thể đã quá mệt mỏi với những suy nghĩ trong lòng, vậy nên đối với việc thư ký gan to bằng trời dám nói chuyện riêng của anh, sau chỉ nói một lời xin lỗi, anh cũng không buồn động môi trách cứ thêm lời nào nữa.
Rồi buông tay khỏi máy tính, dựa lưng, ngữa đầu ra phía sau ghế, chậm rãi thở ra một hơi thật dài, trầm thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhu-sinh-menh/2247148/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.