“Vị tiểu thư này, cô thích bức tranh này sao?”
Nhìn thấy Từ Thiếu Thông lên tiếng hỏi rồi bức tới gần, ngón tay cô hơi dừng lại một chút, rồi nâng nhẹ cánh môi lên, nhẹ nhàng gật đầu.
“Nét bút vẽ vòng tròn này, ở điểm đầu và điểm kết, có một khoảng cách nhỏ, thật rất đặc biệt.”
Từ Thiếu Thông mỉm cười, vòng hai tay chắp ra sau lưng, cùng ngắm nhìn bức tranh, hồi lâu sau mới lên tiếng.
“Bức tranh này, nét bút vẽ kia hình dung như là một cuộc đời, được thu nhỏ trên một trang giấy trắng vậy, có điểm khởi đầu và có điểm kết… Khi cô nhìn vào bức tranh này, cô có cảm nghĩ như thế nào?”
Ngón tay Lương Tưởng Huân lần nữa chuyển động, giọng nói nhẹ nhàng cất lên, như có như không lộ ra một chút tâm tư mà từ lâu cô giấu kín.
“Khởi đầu tức là kết thúc, hai bên ắc sẽ gặp nhau, trong đó bao gồm triết lý, có bắc đầu, có kết thúc, không bắt đầu, không kết thúc, vạn vật biến hoá, bi, quan, ly, hợp, duyên khởi duyên diệt, cũng do nét này…”
Từ Thiếu Thông lại thêm một lần kinh ngạc, ông trước là đưa mắt nhìn về Diệp Chi Sinh một cái, sau mới bật cười, gật gật đầu nói.
“Không ngờ rằng, vị tiểu thư đây và Diệp tổng, lại có chung một ý nghĩ…”
Lương Tưởng Huân có chút không theo kịp lời nói của vị tiền bối bên cạnh, liền thu về ánh mắt đang đặt trên bức tranh, quay đầu nhìn ông.
Từ Thiếu Thông bắt gặp ánh mắt của Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhu-sinh-menh/2247093/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.