Lương Tưởng Huân định nói, để cô cùng quay lại lấy đồ với anh, nhưng là, chỉ vừa mở miệng nói được hai chữ: “Khoan đã..” thì đã không còn nhìn thấy bóng dáng Hà Nghinh Phong ở đâu nữa.
Lương Tưởng Huân khẽ nhăn mi tâm, lầm bầm trong miệng.
“Ầy, thật là… Phong Phong hôm nay bị làm sao vậy nhỉ? Cứ kỳ quặc thế nào không biết…”
“Mà hoa viên hôm nay sao lại tối thế này? Lẽ nào đèn dọc hành lang bị hỏng cả rồi…”
Cô còn chưa nói xong, thì ở bên dưới lối đi, liền có những bóng đèn nhỏ sáng đèn, được tạo thành hình mũi tên chỉ về phía trước.
Lương Tưởng Huân có chút ngạc nhiên, nhưng trong đầu đã mơ hồ đoán ra, lý do lúc nãy Hà Nghinh Phong gấp gáp tách khỏi chỗ cô, có lẽ là định bày trò gì rồi, cô khẽ mỉm cười rồi bước theo hướng mũi tên.
Các mũi tên bằng đèn cứ lần lượt sáng lên, đến cái thứ bảy thì dừng lại.
Tấm bảng điện tử cách cô hai mét, liền bắt đầu hiện lên từng dòng chữ.
–Xin chào cô gái xinh đẹp nhất trong buổi tối đêm nay -
-Vì hôm nay là một ngày rất đặc biệt, nên tôi sẽ gửi một món quà đặc biệt này, đến một cô gái, vẫn đang chăm chú đọc những dòng chữ đặc biệt này -
-Nào, bây giờ hãy cùng tôi đến ngược từ năm trở về, để cùng chiêm ngưỡng về món quà nhé –
- Năm -
- Bốn -
- Ba –
- Hai –
- Một.. -
Bảng điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhu-sinh-menh/2247066/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.