“Con vừa nhớ ra, ở công ty còn có cuộc họp quan trọng, mẹ nghỉ ngơi đi, xử lý xong công việc con liền quay về.”
Diệp Chi Sinh nói rồi đứng lên đi tới bên tủ nhỏ đầu giường, nhìn theo đơn thuốc bác sĩ Trác đã kê, lấy ra một phần thuốc để ra ngoài hộp nhỏ, rồi lại nói.
“Thuốc của mẹ con đã lấy sẵn rồi, tầm hai giờ nữa mẹ hãy uống…”
Qua chừng nữa phút, không nghe mẹ lên tiếng nói lời nào, anh hơi nhấc mi mắt nhìn một chút, thấy mẹ đang nghiên đầu nhìn khoảng không bên ngoài cửa sổ, ánh mắt lộ ra một tia buồn ảm đạm.
Diệp Chi Sinh biết rõ, mẹ anh vẫn luôn bận lòng về Lương Tưởng Huân, mặc dù bị Lương Tưởng Huân lừa gạt, thế nhưng mẹ của anh vẫn thường xuyên hỏi anh, có nghe được tin tức gì về cô hay không? Cũng chưa từng mở miệng trách Lương Tưởng Huân dù chỉ một lần.
Chuyện anh gần đây gặp lại Lương Tưởng Huân, anh vẫn không có nói cho mẹ biết, vì nghĩ rằng, nhắc đến chỉ làm mẹ anh càng thêm nhớ cô.
Nhưng là hiện tại, mẹ anh sức khoẻ đang không tốt, lại cứ buồn bã như thế sẽ khiến cho bệnh tình của bà càng trở nên tồi tệ hơn, ở trong hoàn cảnh này, có lẽ không muốn nói cũng không được rồi!
Diệp Chi Sinh trầm mặc hồi lâu, mới nhẹ rũ mi mắt xuống, cầm bình nước nóng rót vào ly, đạm nhạt mở miệng.
“Tưởng Huân, cô ấy hiện tại đang làm việc cho một công ty phiên dịch dịch thuật ở nước ngoài…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhu-sinh-menh/2247056/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.