Trở về phòng ngủ, Diệp Chi Sinh vẫn là nằm ở đó không có ngủ được, Lương Tưởng Huân có thể cũng cảm thấy anh hôm nay có gì đó khác thường, mọi hôm anh vẫn là ít nói, nhưng cũng sẽ có một vài câu để nói với cô.
Còn hôm nay từ công ty trở về, anh vẫn là bộ dáng ôn nhu như cũ, lúc ăn cơm cũng có gắp thức ăn cho cô, nhưng lại không có mở miệng nói chuyện.
Cô cũng vì chuyện này khiến trong lòng cảm thấy rất khó chịu, dù đã cố nhắm mắt nhưng cơn buồn ngủ vẫn không đến, mãi đến hơn nữa giờ sau cô mới trở người lại, nhìn Diệp Chi Sinh đang ngồi tựa lưng vào đầu giường bấm điện thoại, do dự một chút liền hỏi anh.
“Diệp Chi Sinh, có phải anh là đang giận tôi?
Diệp Chi Sinh nâng mi mắt lên nhìn cô, ánh mắt cô đầy vẻ thành khẩn đợi câu trả lời của anh, khiến cho anh im lặng rất lâu anh rất muốn hỏi cô, là có phải cô đến bây giờ vẫn coi anh là một loại giao dịch? Nhưng lại lo sợ sẽ nhìn thấy cái gật đầu xác nhận của cô, cho nên cánh môi mấp máy lại không có nói câu gì.
Biểu hiện của Diệp Chi Sinh càng làm cho Lương Tương Huân thêm lo lắng tin chắc rằng anh chính là giận cô, nhưng cô lại không biết vì sao lại làm anh nổi giận, nghĩ anh niếu cứ như thế sẽ trở lại khoảng thời gian trước đây, lạnh nhạt với cô.
Loại lo lắng này khiến cho cô không nhịn được ngồi hẳn dậy, tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhu-sinh-menh/2246948/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.