Mặt trời rực rỡ, ban phát từng vạt nắng chói lóa xuống thế gian rộng lớn.
Oa!!!!Oa!!!Oa!!!!
"Sinh rồi! Sinh rồi!"
Tiếng bác sĩ reo lên cũng là lúc Uyển Tinh ngất đi...cô hạnh phúc...cuối cùng đứa bé cũng chào đời...
Đứa bé ra đời trong niềm hạnh phúc của biết bao nhiêu người...
Vừa được sinh ra, nó liền được tung hô như một vị thần huyền thoại lưu lạc xuống trần gian
"Xin chúc mừng ! Là một thiên thần! Sau này lớn lên nhất định sẽ là tuyệt sắc giai nhân khuynh nước khuynh thành!"
Âu Phong lạnh lùng ra hiệu mọi người không được vào, sau đó liền nhanh chóng đi vào phòng đóng sập cửa lại
Đàm thiếu gia vốn là người lạnh lùng và cũng không kém phần bá đạo thế đấy
Mọi người chỉ biết nhìn nhau thở dài, đến cả Đàm Uy Viễn và Lăng Thục Nhi dù rất muốn được nhìn thấy thiên thần của Đàm gia nhưng cũng không thể làm gì hơn
Âu Phong đi lại ngồi bên cạnh Uyển Tinh, nhẹ nhàng hôn lên trán cô
"Cảm ơn em vì đã sinh cho anh một thiên thần"
Anh nhẹ nhàng ôm bé cưng lên, âu yếm bé trong niềm hạnh phúc vô bờ
"Bảo bối của ba!"
"Uyển Tinh! Em xem này, con chúng ta rất giống anh phải không?"
Uyển Tinh khẽ lờm anh
"Giống cả em nữa!"
Anh cười trừ, rồi lại dán mắt vào bé cưng
Uyển Tinh nhìn anh và bé cưng, đôi môi khẽ vẽ lên một đường cong tuyệt đẹp
* * *
"Này, cậu gì ơi!"
Một cô bé xinh đẹp như một thiên thần lặng lẽ ngồi xuống, đưa tay lay lay vai cậu bé đang ngồi gục nơi gốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhu-nguoi-ay-da-tung-yeu/1226265/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.