Tuy có chút sóng gió giữa Tổng giám đốc và Uyển Tinh nhưng không ảnhhưởng lắm đến tâm trạng vui chơi của mọi người, khu núi này nổi tiếng là một vườn sinh thái, động thực vật đa dạng, điểm nhấn là một hồ nướcrộng lớn, yên tĩnh ở trung tâm. Đây cũng là khu vực đẹp và mát mẻ nhất:mặt hồ phẳng lặng, bờ hồ có những hàng rào gỗ bao quanh, cách xa xa lạicó một cái cầu gỗ nhô ra chừng mươi mét so với bờ để du khách chụp ảnhlưu niệm.
Uyển Tinh và Châu Mai lon ton đi xung quanh hồ, nhưng mới đi được mộtnửa thì cô đã đói đến hoa cả mặt nên đòi dừng lại kiếm gì đó ăn. Nhưngđiều đáng hận nhất của cô là ngay từ đầu đã chẳng chuẩn bị gì, quần áocũng chỉ lèo tèo có vài bộ, tiền cũng chỉ đem theo một ít, thức ăn lạicàng không; dù rất đói nhưng đồ ăn ở khu du lịch rất đắt, Uyển Tinh lạitiếc tiền không dám ăn nên đành ăn bánh mì chay của Châu Mai. Tất cả chỉ tại Châu Mai là tín đồ ăn kiên điên cuồng, biết là đi du lịch mà chỉđem bánh mì không theo thôi, đến cả một mẩu thịt bé tí cũng không thấy.
Đang đau khổ gặm bánh mì thì Uyển Tinh phát hiện Âu Phong đang từ xa đitới, cô ả áo hồng kia cũng đang bám đuôi khá gần, cô hậm hực nhìn quachỗ khác, cắn bánh mỳ một miếng rồi nhai ngấu nghiến trút giận. Sau khichắc chắn mình đã cách Âu Phong một khoảng an toàn thì cô mới dừng lại,véo một mẩu bánh mỳ cho cá ăn
“Đến đây, đến đây ăn nè…”
Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhu-nguoi-ay-da-tung-yeu/1226262/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.