Sáng sớm, không khí thật trong lành mát mẻ. Bao trùm cả không gian là màu xanh thật dễ chịu. Trên bầu trời, thỉnh thoảng điểm những đám mây xốp trôi bồng bềnh. Gió nhè nhẹ thổi nhưng cũng đủ để các cành phải rung lên nhè nhẹ. Trên các bãi cỏ xanh mượt, những giọt sương còn đọng lại long lanh trong nắng sớm
Uyển Tinh chạy thật nhanh lên sân thượng, đi lại ngồi bên cạnh Âu Phong, nhìn anh nở nụ cười ấm áp, nụ cười đẹp hơn cả ánh nắng ban mai, ánh mắt cô giờ đây không còn đau thương sầu muộn, ánh mắt ấy đang chứa chan niềm hạnh phúc, yêu thương vô bến bờ
Âu Phong mở mắt ra, thấy cô nhìn mình như vậy liền ngạc nhiên
"Sao lại nhìn anh bằng ánh mắt đó?"
"Hì, không...không có gì đâu!"
Anh nhìn cô chằm chằm, đôi mắt anh như muốn xoáy sâu vào ánh mắt cô
Cô quay đi nơi khác, tránh đi ánh mắt của anh
Âu Phong bất giác đưa tay lên cổ Uyển Tinh, kéo xuống sát khuôn mặt của anh, cô cảm thấy khó thở vô cùng, tim đập loạn xạ, hơi thở cũng trở nên gấp gáp hơn
"Đồ ngốc!"
Anh buông tay ra, khóe môi khẽ nhếch lên tạo thành một đường cong tuyệt đẹp
Cô xấu hổ quay mặt đi, thầm trách anh là đồ đáng ghét nhưng nào có dám nói ra
Anh đứng dậy, bước đi khỏi đó
"Có vào lớp không đấy?"
"Á! Đợi em với!"
Uyển Tinh chạy theo, câu lấy tay anh, mỉm cười ấm áp
Chuyện Thành Dương và Phi Phi quay lại với nhau, chuyện Âu Phong và Uyển Tinh quen nhau đã làm náo loạn cả ngôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhu-nguoi-ay-da-tung-yeu/1226255/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.