Âu Phong ngồi trên sôfa, nói chuyện điện thoại với ai đó
'Tôi cho cậu thời gian một tiếng, phải xử lí đẹp cho tôi, nên nhớ làm cho gọn vào!"
"Vâng thưa thiếu gia!"
Âuphong tắt máy, quăng điện thoại sang một bên. Đôi môi khẽ nhếch lên tạothành một đường cong tuyệt đẹp nhưng đường cong đó khiến cho bất cứ ainhìn vào cũng đều phải khiếp sợ. Ánh mắt anh lạnh lùng nhưng đâu đó chợtthoáng lên sự giận dữ, ánh mắt và đường cong ấy như dự báo về một điềukhông hay sắp xảy ra
* * *
"Du Du!"
Uyển Tinh từ từ mở mắt ra, liền bắt gặp Du Du đang ngồi cạnh bên nhìn mình
'Hì, chị có cần phải ngạc nhiên thế không?"
Du Du tinh nghịch nhìn cô
"Em đi học về rồi à?"
"Dạ, em vừa về tới nhà là anh hai bảo em lên đây với chị liền"
"Thế cậu ấy đâu?"
Uyển Tinh nửa nằm nửa ngồi, nhìn ra phía cửa
"Anh ấy đi có việc rồi"
"Vậy à"
Uyển Tinh chợt thoáng buồn, cảm thấy có gì đó rất khó chịu, dường như là đang cảm thấy không vui
"Mà chị gặp chuyện gì vậy, ai bắt nạt chị à?"
Du Du nhìn cô bằng ánh mắt quan tâm
"Dù sao thì chuyện cũng đã qua rồi, em yên tâm đi, chị vẫn khỏe mạnh đấy thôi"
"Chị đừng cố che giấu, nhưng thôi dù sao chị vẫn bình an là được rồi"
"Cô làm gì ở đây?"
Từ đâu Hạ Kim Giao bước vào, nhìn Uyển Tinh bằng ánh mắt sắc bắn
"Tôi...tôi"
Uyển Tinh bối rối
"Chị ấy ở đây cũng cần phải hỏi ý kiến chị sao?"
Du Du khó chịu nhìn Kim Giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhu-nguoi-ay-da-tung-yeu/1226250/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.