Hôm nay là thứ 6 nên buổi chiều Uyển Tinh phải đi đến câu lạc bộ vũ đạo của trường
Đang đi, chợt Uyển Tinh ngã xuống nền, cô nhăn nhó xoa xoa gối, cố nhìn xem ai đã cố tình gạt chân cô
"Hạ Kim Giao!"
Hạ Kim Giao phá lên cười, Tiểu Khiết và Khả Nhu cũng hùa theo
"Đi đứng bất cẩn quá nhỉ?"
Kim Giao liếc nhìn Uyển Tinh, ánh mắt trông thật đáng sợ
"Tại sao lại gạt chân tôi? Cô cố tình đấy à?"
Uyển Tinh tức giận, nắm chặt tay lại
"Haha, là tự cô ngã đấy nhé, tôi không có liên quan à"
"Cô!"
"Haha"
"Tam đại tiểu thư" cười hả hê, giọng cười giễu cợt như trêu ngươi người khác
"Vương Khả Nhu!"
Từ đâu Lâm Mỹ Dạ bước đến, ánh mắt hận thù, tay nắm chặt, sát khí bốc lên ngùn ngụt, dường như đang muốn giết người vậy
"CHAT"
Lâm Mỹ Dạ tát Khả Nhu một bạt tai
"Mày là đồ trơ trẽn, đồ bỉ ổi, tại sao lại cướp đi Thành Dương của tao? Mày là con cáo già, mày nói đi! Mày đã bỏ bùa mê anh ấy phải không? Nói!"
Mỹ Dạ đưa tay bóp cổ Khả Nhu, siết chặt lại
"CHAT"
Kim Giao lôi Mỹ Dạ ra, tát cô một bạt tai. Chỉ chờ có thế, Khả Nhu liền đẩy cô ngã nhào xuống đất
"Đã giữ không được lại còn la làng. Haha, chẳng qua mày cũng chỉ là món đồ chơi của anh ấy thôi, người cuối cùng của anh ấy chính là tao, haha"
"Đồ cáo già!"
Lâm Mỹ Dạ bật dậy, đẩy Khả Nhu xuống đất, ngồi lên người cô, nắm lấy tóc cô
"Tụi bây đâu, xử nó cho tao!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhu-nguoi-ay-da-tung-yeu/1226243/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.