🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mới hôm trước có mưa bão, mây chưa tan, gió vẫn lạnh, dù hôm nay đã có nắng nhưng chưa được bao lâu thì đã bị mây mù che mất. Sắc trời ban sáng mà ảm đạm chẳng khác nào chiều buông.



Ở góc vườn, những bông hoa bị nước mưa đánh tan nay đã được dọn đi, trồng lại những luống hoa mới.



Dương Khánh Đình ngồi trên xe lăn ở cuối góc vườn hoa, đôi mắt nhìn ra xa xăm, lẳng lặng in trên nền trời xam xám, quanh khoang mũi có thể mơ hồ ngửi được mùi ẩm ẩm của nước mưa.



Trời tạnh được vài hôm đã lại chuẩn bị mưa tiếp rồi.



“Phu nhân, hình như sắp mưa rồi, hay là để tôi đẩy cô quay trở về dinh thự nhé?”



Một người đàn ông lớn tuổi được giao việc cai quản vườn hoa gấp gáp nói, ông là người duy nhất vẫn gọi cô là “Phu nhân” cũng như là người cuối cùng sử dụng kính ngữ đối với cô.



Dương Khánh Đình nhìn ông ta, chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.



“Tôi vẫn muốn ở đây thêm một lát. Chú cứ vào trong trước đi. Kẻo dính nước mưa lại sinh cảm.”



Ông chú ấy nghe vậy thì giật mình lưỡng lự, muốn nói nhưng rồi lại không dám mở miệng, cứ chần chừ đứng đó canh cô chứ không có đi vào nhà.



Hẳn là ông ta đang sợ cô nhân lúc ông không để ý là trốn đi đây mà.



Sau lần trốn ra ngoài đầu tiên và cũng là cuối cùng đó, Dương Khánh Đình không bao giờ dám mơ tưởng đến việc sẽ ra ngoài lần thứ hai nữa.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhieu-nhu-anh-co-the/2572881/chuong-59.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Yêu Em Nhiều Như Anh Có Thể
Chương 59: Có thể hiểu được
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.