Nhu Nhu cười gượng.
"Em cũng yêu anh, anh có cảm thấy giống em không, em cảm thấy rất thần kỳ, thì ra khi yêu là như thế này, chúng ta ở bên cạnh nhau rất thoải mái, luôn nghĩ cho nhau, giúp đỡ nhau, chăm sóc nhau, đặc biệt là yêu nhau."
Thành Thành liên tục dụi vào cổ cô.
"Anh không thấy vậy, anh thấy rất vui thôi, cảm giác phấn khích vẫn còn nè, anh không nghĩ được là em sẽ đồng ý yêu anh, mặc dù trong lòng có hơi tự mãn, nhưng không được em đồng ý anh chỉ thấy lo lắng thôi."
Nhu Nhu vội đẩy anh ra.
"Anh chỉ chờ em nói thế thôi chứ anh đã rõ rành rành rồi, anh tự luyến đi kể với bạn mình hết rồi còn gì, anh đi kể với Đinh Thế là, à hôm nay Nhu Nhu nói thích mình đó, thế là không phải do mình ảo tưởng ha, anh không nhớ hả."
Thành Thành bỗng sững người.
"Sao em biết chuyện đó."
Nhu Nhu cũng bớt sừng sổ đi.
"À thì, em nghe kể."
Nhu Nhu kéo chăn lại hết, dùng tính cách trẻ con hành xử với anh.
"Tối nay anh sẽ ngủ không có chăn
Thành Thành co mình lại hùa theo thái độ của cô.
"Đừng mà, như vậy anh sẽ lạnh cóng mất, em muốn người yêu em chết cóng há."
Nhu Nhu càng ôm chặt lấy chăn của mình.
"Không cho anh."
Bên ngoài trời nổ sấm đùng đoàng, tiếng vang lên như tiếng trống trời, Thành Thành giật mình xà vào lòng cô, theo một cách bản năng nào đó anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhieu-den-the/3648391/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.