Chương trước
Chương sau
Trong bữa tiệc Nhu Nhu và Dương Lý đã ngồi bên cạnh nhau tâm sự đôi chút.

Nhu Nhu cũng không tiếc lời mà gọi Dương Lý là chị dâu, trên cổ của Dương Lý cũng là sợi dây chuyền mà cô đã mua tặng.

Dương Lý đã than vãn mình mang thai nên rất kén ăn, dạo này chỉ ăn được những món đơn giản, thanh đạm.

Nhu Nhu tiện tay múc cho chị dâu một bát cháo nóng.

"Chị có thể ăn được cháo chứ."

Nhu Nhu khá tò mò về việc có thai sẽ như thế nào.

"Có thai thì cảm giác như thế nào vậy, chị có cảm nhận được sức sống đang lớn dần trong cơ thể mình không."

Dương Lý vừa ăn cháo vừa cười đáp.

"Có thể cảm nhận được, nhưng thần kỳ lắm, giống như là cậu đang chia bớt một phần cơ thể cho sinh linh bé nhỏ này, nhưng cậu vẫn rất phấn khích, rất mong chờ nó ra đời."

Nhu Nhu cũng coi như sắp chứng kiến hai người phụ nữ trong gia đình sinh con, cô vẫn luôn có một bóng ma tâm lý về việc sinh con, người ta sinh con cũng có thể chết, điều này vừa vui vừa buồn.

Lúc này Dương Trình đi đền gặp cô, khi Nhu Nhu thấy cậu ta thì lập tức thở dài, cô không biết là cậu ta định nói gì nữa đây.

"Chúng ta nói chuyện chút chứ."

Dương Lý còn thấy mệt mỏi thay cô, Nhu Nhu hời hợt gật đầu.

"Được thôi, một chút thì được."

Hai người ra một góc riêng để nói chuyện, cậu ta rất quyết tâm, không định từ bỏ đoạn tình cảm với cô.

"Mình vẫn thích cậu, mình sẽ theo đuổi cậu đến khi cậu thích mình thì thôi."

Nhu Nhu lấy một hơi rồi thở dài phồng má lên.

"Cậu nghĩ là chỉ có mình cậu thôi hả, giống như cậu bây giờ được rất nhiều người để ý thì tôi cũng vậy, cậu vẫn tự tin thế hả."

Dương Trình dứt khoát gật đầu, cô thấy hơi buồn cười với thái độ này của cậu ta.

"Kể cả khi tôi có người yêu rồi cậu vẫn thế à."

Nhu Nhu đang rất nghiêm túc, Dương Trình nhìn cô hơi ngại ngùng, cậu ta còn chưa nghĩ đến trường hợp này.

Nhưng cậu ta vẫn còn biết phải trái, nếu cô có người yêu thì cậu ta cũng sẽ không theo đuổi nữa.

Nhu Nhu liền mỉm cười, trong đầu sớm đã có đối tượng.

Những ngày sau đó Dương Trình liên tục đeo bám cô, cứ mỗi ngày tan làm cô liền thấy cậu ta đứng đợi ở dưới công ty.

Sự việc này bị nhân viên ở trong bộ phận thấy, bọn họ liên tục trêu đùa cô, Nhu Nhu liền phủ nhận, cũng cùng lúc này Nhu Nhu và Tạ Thiên Tuyền ở công ty rất thân thiết, những hành động thân mật của hai người nhanh chóng lọt vào mắt của Chu Diễn.

Mỗi lần Nhu Nhu bê đồ gì đó Tạ Thiên Tuyền sẽ đến bê giúp cô, lúc ăn trưa hai người này cũng trò chuyện rất nhiều, thái độ lại rất thoải mái, vui vẻ.

Sau một tuần như vậy Chu Diễn thấy lo lắng cho bạn mình liền lén nhắn tin nói chuyện với cô.

"Cậu thích anh ta đấy à, đừng có dây vào anh ta, anh ta chỉ là một kẻ cặn bã thôi."

Nhu Nhu ngồi trước ti vi nhà mình cầm điện thoại lên đọc tin nhắn thì cũng mỉm cười, tuy nhiên cô lại có vẻ không quan tâm cho lắm, nhưng để bạn không lo lắng cô đã giả vờ nghe lời.

"Thật sao, thế thì mình sẽ để ý một chút."

Nhưng những ngày sau đó Nhu Nhu không hề dè chừng anh ta, ngược lại cô còn thân thiết hơn với Tạ Thiên Tuyền làm Chu Diễn hết sức đau đầu.

Hơn nữa Chu Diễn còn không biết được sau lưng cậu ta hai người này đã có hẹn riêng.

Nhu Nhu đã mấy lần đồng ý lời hẹn của Tạ Thiên Tuyền, hai người đã cùng nhau đi xem phim, ăn tối và đi dạo ở công viên.

Những lần thân thiết này Chu Diễn đều không biết đến.



Mấy tuần sau quan hệ của hai người đã thân thiết tới đỉnh điểm, Dương Trình vẫn kiên trì đến công ty đưa cho cô những phần đồ ăn, buổi chiều tan ca cậu ta sẽ đem hoa đến tặng, nhưng mọi lần đều bị Nhu Nhu từ chối.

Tiếp đó mấy tuần, Nhu Nhu đã mời Chu Diễn đi ăn tối, cũng trùng hợp là Tạ Thiên Tuyền cũng mời cậu ta đi ăn tối.

Nhưng Chu Diễn chỉ đồng ý với lời hẹn của Nhu Nhu, hôm nay Nhu Nhu đã cố ý tan làm sớm một chút, Tạ Thiên Tuyền cũng vậy, hai người đã nối đuôi nhau đi ra khỏi công ty.

Ra đến cổng công ty Nhu Nhu đã thấy Dương Trình đứng bên vệ đường đợi cô, cô vừa thấy cậu ta đã mỉm cười, cô cố tình đi về phía đó.

Dương Trình trên tay vẫn là một bó hoa khác, cậu ta biết Nhu Nhu thích hoa hướng dương và hoa cẩm tú cầu cho nên đã tặng xen kẽ ngày hoa hướng dương và hoa cẩm tú cầu, hôm nay là hoa cẩm tú cầu.

Khi bó hoa cẩm tú cầu màu hồng đặt lên tay cô, Nhu Nhu đã bất chợt nói với cậu ta.

"Cậu từ bỏ đi, mình có người yêu rồi."

Dương Trình chỉ cho rằng Nhu Nhu muốn từ chối mình cho nên nói vậy, cậu ta nghe xong liền bật cười.

"Không cần phải nói dối như vậy đâu, ngày mai mình sẽ lại đến nữa." 1°

Nhu Nhu lúc này quay ra sau gọi Tạ Thiên Tuyền đi đến.

"Thiên Tuyền, anh qua đây."

Tạ Thiên Tuyền nhanh chóng đi đến, Nhu Nhu đã không ngần ngại mà cầm tay anh ta lên để khoe với Dương Trình.

"Mình nói thật, giới thiệu với cậu đây là người yêu mình, anh ấy là Tạ Thiên Tuyền, đẹp trai chứ."

Tạ Thiên Tuyền bỗng nhiên bối rối, còn Dương Trình thì không dám tin, cậu ta đứng nhìn hai người đến bất động.

Hơn một tháng qua cậu ta theo đuổi không có kết quả, cuối cùng là vẫn tuột mất cô vào tay người khác.

Tạ Thiên Tuyền chủ động chào hỏi, anh ta có chút ngại ngùng.

"Chào cậu, tôi là Tạ Thiên Tuyền là người yêu của Nhu Nhu."

Nhu Nhu thấy Dương Trình đứng đơ ra thì liền giới thiệu giúp cậu ta.

"À Thiên Tuyền, đây là Dương Trình là một người bạn của em, cậu ta bằng tuổi em nên anh cứ xưng hô bình thường là được."

Người được nhiều người biết đến như Dương Trình làm sao mà Tạ Thiên Tuyền có thể không biết, hơn hết khuôn mặt của người thừa kế cơ ngơi nhà họ Triệu đầy dẫy trên mạng, có ai là không biết đâu chứ.

Điều này làm Tạ Thiên Tuyền vui sướng, anh ta cảm thấy mình đã có được một cái mỏ vàng lớn như thế này.

Dương Trình cũng gượng gạo mau chóng rời đi, Nhu Nhu cắt đuôi được một người mà mình không thích thì rất hài lòng.

Cô liền buông tay Tạ Thiên Tuyền ra, đưa cho anh ta bó hoa mà Dương Trình đã tặng mình hồi nãy.

"Em tặng anh này, vì hôm nay chúng ta sẽ công khai cho nên em đã nhờ bạn mua hoa tới tặng anh đó."

Tạ Thiên Tuyền phì cười, thấy hành động này của cô rất đáng yêu.

"Em đáng yêu thật đó."

Nhu Nhu cầm điện thoại lên để nhắc nhở anh ta.

"Anh nhớ đến đúng hẹn đó, đừng để Chu Diễn chờ."

Tạ Thiên Tuyền tỏ vẻ nuông chiều đưa tay lên xoa đầu cô.

"Anh biết rồi, anh đến đón em được chứ."

Nhu Nhu hơi nhún vai, cô từ chối.

"Em cũng muốn lắm, nhưng mà em có việc khác mất rồi, anh cứ đến đó đi, em sẽ tự tới đó."

Hai người từ từ biệt đi về hai hướng khác nhau, lúc này Chu Diễn đi ra đã thấy hai người này kỳ lạ.

Đến chỗ hẹn thì đúng là kỳ lạ thật, cậu ta đã ra sức cảnh báo Nhu Nhu nhưng cô lại dây vào anh ta, không những thế còn yêu đương với anh ta.

Ở đối diện Chu Diễn là hai người Nhu Nhu và Tạ Thiên Tuyền đang nắm tay nhau đưa lên để công khai với Chu



Diễn.

Chu Diễn đã cố gắng tỏ ra bất ngờ mà không khinh khỉnh.

"Từ lúc nào vậy? Hai người bắt đầu yêu đương từ lúc nào?"

Tạ Thiên Tuyền đã định kể ngày mình tỏ tình Nhu Nhu thì cô đã lên tiếng.

"5 ngày rồi, bọn mình đã hẹn hò được 5 ngày."

Tạ Thiên Tuyền không nghĩ là cô lại đếm từng ngày như vậy, để sến sẩm hơn nữa anh ta đã hùa theo cô.

"Anh không nghĩ là chúng ta chỉ mới hẹn hò được năm ngày thôi, anh cảm giác như mình đã hẹn hò hơn tháng nay rồi, chắc là vì tình cảm đã dành cho em từ rất lâu."

Chu Diễn trong lòng đã sớm chửi rủa anh ta, chê văn của anh ta quen thuộc, cậu ta nghĩ Nhu Nhu sẽ bật cười nhưng cô lại mỉm cười với anh ta trông rất hài lòng, cô cũng mau chóng đắm chìm vào câu nói ngọt ngào của anh ta.

"Em đã rất hào hứng khi được anh tỏ tình, kể từ ngày đó em đã đếm từng ngày mà chúng ta hẹn hò, em ước chúng ta sẽ yêu nhau thật lâu nữa chứ không phải năm ngày này."

Chu Diễn còn không nhận ra bạn mình, từ bao giờ mà cô có thể sến sẩm như vậy, Chu Diễn trở nên bất lực trước tình cảnh này, cậu ta nhận ra mình có khuyên thì cũng không có kết quả.

Tiếp đến những ngày sau đó Chu Diễn liên tục chứng kiến cảnh thân mật của hai người họ, vừa tan làm đi ra họ đã nắm tay nhau.

Nhưng mối quan hệ này mới đầu nên chỉ mới có Chu Diễn và Thư Minh biết được, Thư Minh là đứa bất đắc dĩ biết được, vì cậu ta đi trung tâm thương mại nên đã vô tình thấy chị mình nắm tay một người đàn ông lạ mặt.

Cậu ta bất ngờ đến nỗi không giám tin, từ Thư Minh về sau đó cũng đến tai Dương Lý.

Tối đó Dương Lý đã gọi điện cho cô để chất vấn, đúng lúc Nhu Nhu vừa tạm biệt Tạ Thiên Tuyền về đến nhà.

Cô nhận được cuộc gọi của Dương Lý thì vừa vui vẻ vừa đi vào nhà, cô lười nhác vứt túi xách lên giường, sau đó cô cũng nằm ườn trên giường.

"Sao cậu hẹn hò mà lại không nói gì hết vậy, anh ta là ai vậy? Không phải là cậu tính cắt đuôi Dương Trình nên miễn cưỡng hẹn hò với anh ta đó chứ."

Nhu Nhu ngắm móng tay của mình, cô phủ nhận những cáo buộc mà Dương Lý đã nói.

"Không mà, mình thật lòng đó, anh ấy rất tốt mà."

Dương Lý thở dài bất bình.

"Hẹn hò từ lúc nào vậy, sau một tháng mà cậu đã có người yêu rồi, đối với cậu thì nghe không thuyết phục chút nào."

Nhu Nhu mỉm cười rất vui.

"Bọn mình hẹn hò được 8 ngày rồi, biết thế mình đã hẹn hò sớm hơn, hẹn hò vui như vậy mà."

Dương Lý lập tức nhìn lại tên mình đang nói chuyện, không hề nhầm lẫn với ai cả, nhưng Dương Lý cứ cảm giác như mình đang nói chuyện với người khác vậy, sao lúc này Nhu Nhu lại có vẻ cợt nhả như thế."

"Cậu nghiêm túc hả, cậu nói chuyện không giống cậu thường ngày chút nào."

Nhu Nhu đánh trống lảng, cô bật dậy.

"Vậy thôi nhé, chị dâu đừng nói với ai, có thời gian mình sẽ công khai với mọi người."

Sau đó Nhu Nhu tắt máy liền, tâm trạng của cô lại rất vui, cuối cùng thì cô cũng đã biết được cảm giác có người yêu là như thế nào.

Có người bên cạnh mình là điều vô cùng vui vẻ, Nhu Nhu bỗng nhiên nghĩ đến khoảng khắc ở rạp chiếu phim Tạ Thiên Tuyền đã quay ra hơi cúi người xuống để thân mật với cô, lúc đó Nhu Nhu lại đột nhiên quay đi mất.

Nhu Nhu thấy hơi có vấn đề rồi đây, cô đã dần nhận ra trong tình yêu là phải thân thiết như thế, bao năm không để ý ai cô đã trốn tránh những hành động thân thiết rất nhiều, và giờ nó trở thành một cách tránh né bản năng với các hành động thân mật.

Hôm sau Nhu Nhu đi đến công ty đã hay Tạ Thiên Tuyền đã bị chuyển sang bộ phận khác, anh ta đã cười tươi, còn an ủi cô.

"Khác bộ phận nhưng mà chúng ta sẽ được ăn trưa cùng nhau, hết ca làm anh sẽ đến, em yên tâm nha."

Nhu Nhu dán mắt vào màn hình máy tính vừa trả lời anh ta rất hời hợt.

"Em biết rồi." (2)

Anh ta đã nghĩ là Nhu Nhu giận anh ta, còn Chu Diễn thì đang thấy hả hê, cậu ta đã chờ được đến lúc hai người này tách ra để nói xấu Tạ Thiên Tuyền.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.