“Này.”
Giọng nói của một người con trai chen vào trong tiếng những con dê kêu be be.
Nhu Nhu giật bắn mình quay ra sau, một chàng trai che kín mặt đội mũ cói, cao hơn cô một chút, tay cầm giỏ dâu tây và nho xanh đứng sau hàng rào nheo mắt như cười với cô.
Thấy cô giật mình đến ngơ người thì cậu ta càng vui, dường như là cười thành tiếng.
Nhu Nhu nghiêng đầu khó chịu nhìn cậu ta từ trên xuống, cô bực dọc hỏi.
“Cậu là ai vậy?”
Cậu ta kéo khẩu trang vải xuống, nở một nụ cười thật tươi với cô, da cậu ta hơi ngăm do phơi nắng nhiều, đường nét trên mặt rất hài hoà, nhưng nhìn cậu ta thì có vẻ còn nhỏ tuổi.
Nhu Nhu khoanh tay vào nhìn cậu ta khó chịu, cậu ta lên tiếng, đưa giỏ trái cây lên cho cô xem.
“Mình đem đồ đến cho bà ngoại Hà, bà nói đem qua vườn thả dê cho cháu gái, là cậu à.”
Nhu Nhu càng nhìn càng phán xét, khó chịu với cậu ta, cô vẫn khoanh tay ngang ngược nói chuyện với cậu ta.
“Phải, sao cậu phải đi rón rén rồi doạ tôi như vậy, trẻ con chết đi được.”
Cậu ta lại cười, đưa giỏ trái cây vượn qua hàng rào cho cô, Nhu Nhu đi đến gần hàng rào đón lấy, cậu ta nhìn cô một lúc lại ngại ngùng hỏi.
“Mình thấy cậu rất quen, có phải chúng ta từng gặp nhau rồi không?”
Nhu Nhu cầm giỏ trái cây xong chỉ muốn đuổi cậu ta đi thật nhanh, nhưng nghe cậu ta nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhieu-den-the/3595528/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.