Trong cổ họng phát ra tiếng ư ử như con chó con, Nhu Nhu nằm gọn trong tay bọn họ, trong mắt rưng rưng, Nhu Nhu nhìn xung quanh không có ai có thể giúp được cô, cảm giác bất lực đến cùng cực.
Cô nhìn ra ngoài thấy người đi qua nhiều, nhưng ở bên ngoài ồn ào, hét ở trong này ra thật sự khó nghe thấy, bọn Dương Trần hí hửng lựa thêm đồ ăn, còn đang bàn nhỏ giọng với ông chủ mua gì đó.
Nhu Nhu chỉ có thể trông chờ vào người ở bên ngoài, lúc này thấy dáng vẻ quen thuộc đi qua, cổ họng cô lại phát ra tiếng gào thét hơn.
Thành Thành đi qua quán game lần trước, định theo lối mòn quen thuộc đi vào chỗ bí mật của mình.
Lần này anh còn nghe tiếng nho nhỏ bên tai có ai đó gọi tên mình.
" Thành Thành…"
Khựng lại, anh lùi lại mấy bước đứng bên cửa quán game quay đi quay lại xem có ai đang gọi mình không.
Một đợt gào nữa vang lên, tiếng gọi từ trong quán game vang ra, quán game có cửa lớn, còn đang mở thoáng ra để đón khách.
Thành Thành thò đầu vào, thấy bọn Dương Trần đang chật vật chống chế ai đó, anh trước hết thấy bất bình liền lao vào.
Đột nhiên có một cái cặp sách bay tới đập vào đầu tên đang khoá chặt tay Nhu Nhu, cậu ta đau quá liền bất giác buông ra, Nhu Nhu bị đẩy ra theo quán tính ngã ra góc tường.
Cô quay ra đang thấy Thành Thành nắm cổ áo tên đó đấm tới tấp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-nhieu-den-the/3595514/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.