Chương trước
Chương sau
Khẩm Thiên đưa hai tay đấy nhẹ Uyển Nhi ra một tay để lên vai cô và sở lên khuôn mặt đẫm lệ nhem nhuốc của cô nhìn vào đôi mắt trong trẻo tròn đen láy của cô và cất giọng lạnh lùng thì thào có chút đê dọa:

- ’’ Đó là do em không nghe lời tôi ‘‘

Uyển Nhi uất ức không nói được từ nào mím chặt môi nhíu đổi mày nhỏ nhắn của cô nhìn trằm trằm Khẩm Thiên, đôi mắt đẫm lệ dường như đã hiểu ra và đã ngừng lại.

Bên ngoài cửa sổ thổi vào một cơn gió mang theo mùi thuốc súng nồng nặc. Cơn gió thổi đến cũng là lúc tiếng súng phát ra:

’’ Pằng ‘‘

Viên đạn bay sé gió tiến thẳng về phía Khẩm Thiên, đôi tai nhạy bén của Khẩm Thiên đã báo trước vậy mà nó lại thật ai giám cả gan làm nhưn vậy thật không biết ăn phải gan gì. Khẩm Thiên cảm thấy nguy hiểm định giang tay ra ôm lấy Uyển Nhi nằm xuống thì đôi tay Uyển Nhi đã nhanh như chớp đẩn mạnh Khẩm Thiên ra và đỡ lấy viên đạn.

’’ Phụt ‘‘

Viên đạn chúng thẳng vào vai của Uyển Nhi, cơn sợ phút chốc còn chưa hết giờ lại đến việc này vì không chịu được mà đã ngất đi. Khẩm Thiên trừng mắt nhíu chặt mày ngồi dậy đỡ lấy Uyển Nhi đặt nên giường. Lạc Phong xông vào nhìn xung quanh và cất giọng khẩn cấp và nghiêm túc:

- ’’ Có chuyện gì vậy Lão đại ‘‘

Khẩm Thiên không để ý đến mà cất giọng nhanh chóng lạnh lùng sát khí nồng nặc:

- ’’ Phong tỏa núi Bắc bắt hắn về đây ‘‘

Lạc Phong không trần trừ nói:

- ’’ Rõ ‘‘

Lạc Phong đi như tên bắn ra khỏi phòng đưa tay lên tai nghe thông báo cho tất cả:

- ’’ Lệnh khẩn Phong tỏa núi Bắc bắt tất cả những người trên đó thực hiện trong 10 giây. ‘‘

Chưa đầy 5 giây thì từ một ngọn núi cây xanh che phủ thì bây giờ chuyển thành một màu đen của áo vesd. Tất cả ngọn núi đã được ngăn chắn nối đi hết các ngõ ngách. 2 giây sau Ngư Phong và 5 tên vệ sĩ đã tóm gọn một tên mặc đồ màu đen trên áo có một khuy hiệu nhỏ hình một cây súng trắng.Trên mặt còn có một vết sẹo của dao cứa dài khoảng 5 cm kéo dài từ khóe mắt dạch xuống bên hồng còn có khẩu XK8. Ngư Phong tìm trong đống người thì có tên này khả nghi nhất nên đã đưa hắn đến phòng tra tấn. Khẩm Thiên ngồi cạnh Uyển Nhi, người cô đang run lên mồ hôi ướt sũng không chịu được thấy cô đang rên rỉ đau đớn Khẩm Thiên đành lấy tay sẽ toang áo trẳng cô đang mặc trên người cầm lấy một con dao nhỏ trong ngăn kéo hơ lên lửa và đưa con dao vào vết thương dấn sâu vào trong và gẩy mạnh viên đạn bắn ra, vì bắn ở cự ly xa lên không sâu vào trong lắm Uyển nhi tuy ngất đi nhưng vẫn cảm nhận được bàn tay ấm áp của Khẩm Thiên đang ở trên người cô, Uyển Nhi nhíu mày kêu nên:

- ’’ A ‘‘

Dòng nước mắt lăn dài xuống, Uyển Nhi mấp máy môi:

- ’’ Đồ độc ác ‘‘

Ách Tử một bác sĩ tư giỏi nhất trung quốc bấy giờ, Á ch Tử vì đi từ xa đến nên đã bị chễ. Vào đến nơi Ách Tử đã chuẩn bị sẵn tinh thần để chịu phạt nhưng bây giờ phải cứu người trước Ách Tử chỉ kịp chào lão đại một tiếng rồi ngồi ngay xuống giường mở hộp đồ dụng cụ ra định lấy dao để đưa viên đạn ra nhưng nhìn sang bên cạnh thì đã thấy trong thùng rác có viên đạn nên trong đầu lại càng nghĩ đến kết cục thê thảm hơn,tay hơi run. Nhìn thấy vậy Khẩm Thiên liền cất giọng lạnh lùng ngồi xuống ghế bên cạnh hai tay bắt chéo nhìn thẳng vào Ách Tử:

- ’’ Khử trùng nhanh đi, tôi không trách cậu và tôi mong đây sẽ là lần cuối cùng tôi phải nhắc cậu. ‘‘

Ách Tử nghe vậy dường như trong lòng đã nhẽ nhõm hơn phần nào và trong đầu đang nghĩ cực kì hối hận vì đã không chú ý đồ đạc làm quên ở bệnh viện nên đã đến lấy nhưng thật đen đủi những thời gian khác thì không sao đúng lúc này thì lại…..

Ách Tử đã theo Khẩm Thiên được 11 năm mọi quy tắc đều phải tuân theo trong mọi truyện và điều quan trọng nhất là thời gian nên lần này được Khẩm Thiên tha đã là phước phận tu mấy kiếp. Dù là người tin cậy hay chức quyền cao đến mấy thì nếu như mắc tội đều sẽ bị sử theo quy định đã đưa ra cho dù mất đi người tài giỏi đến mấy mắc phải tội nặng thì Khẩm Thiên cũng không tiếc mà giết đi họ Khẩm Thiên là một người ngoài lạnh trong còn lạnh hơn bao giờ hết đầu óc của hắn thì không ai có thể đoán được cho dù Ách Tử đã theo hắn nhiều năm như vậy nhưng chua một lần tìm hiểu hết được Khẩm Thiên chỉ biết một điều răng hắn gét nhất sự phản bội và phụ nữ.

Nhưng lần này thật là một sự ngạc nhiên cho Ách Tử tại sao trong căn phòng lạnh lẽo chưa có một người phụ nữ nào được bước vào giờ đây cô gái này lại đượ c nằm trên giường của Lão đại thật là có phúc. Chắc hẳn cô gái này phải rất có bản lĩnh và còn một điều tại sao cô lại bị bắn như vậy?

Khử trùng xong Ách Tử đứng dậy quay về phía Khẩm Thiên thông báo tình hình của Uyển Nhi:

- ’’ Thưa lão đại tôi đã khử trùng xong và đã kê đơn thuốc, do tinh thần liên tục bị sốc nên khi bị bắn đã tạo ra đường nối đến kiệt sực và lại có phải cô ấy đã ăn rất ít đúng không ạ theo như tôi đã xem xét thì có lẽ cô ấy là một người lạ khiếm thấy khi bị đói sẽ như pin bị hết năng lượng sẽ ngất đi bất thường bất kể đang ở đâu ‘‘

Hết
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.