Bị tiếng ồn đánh thức, Hà Cẩm Vân xoa xoa mắt ngồi dậy, nhìn mọi thứ xung quanh lạ lẫm cô hoảng sợ. Đến gần định mở cửa nhưng đã bị khoá trái, Hà Cẩm Vân đập cửa gọi to
- Có ai không? mở cửa cho tôi!
Hà Cẩm Vân cứ kêu như vậy, mãi lúc lâu sau mới có người đi đến. Bước vào là một người đàn ông cao ráo, Hà Cẩm Vân bị trướng mắt với người này bởi nước da trắng của hắn, hắn còn trắng hơn cả cô nữa. Khuôn mặt điển hình của đàn ông châu Á đoán chắc là con lai, hắn cao hơn cô Hà Cẩm Vân phải ngước lên nhìn. Nhìn mãi rồi mới chợt nhận ra nên cô thấy xấu hổ, quay đi chỗ khác, ấp úng nói
- Là anh bắt tôi đến đây?
Với thái độ và câu hỏi của Hà Cẩm Vân, hắn ta không có chút nào mảy may đến, dường như chính hắn đã sắp xếp hết tất cả. Thái độ lãnh đạm, thờ ơ của hắn ta làm Hà Cẩm Vân cảm thấy rất quen. Đúng rồi, là Mạc Thiếu Quân! người này nhìn rất giống Mạc Thiếu Quân tuy có đôi nét khác nhau và màu da khác nhau nhưng nếu quen biết sẽ thấy họ có phần giống, từ vẻ cao ngạo đến cái nhíu mày nhỏ nhất
- Ngài Nguyên, xử lý cô ta thế nào?
Bỗng một người đàn ông đeo kính râm bên cạnh hỏi hắn, cái người họ Nguyên này suy nghĩ rồi nhìn cô với ánh mắt quỷ dị
- Tạm thời chúng ta cần giữ cô ta, sẽ thuận lợi...
- Vâng!
Hai người họ nói gì đó, Hà Cẩm Vân không hiểu nhưng hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-muon-mang/1744909/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.