Tối đó Mạc Thiếu Quân đã đến phòng trọ trước kia của Hà Cẩm Vân ở, hắn đã không sai người đi tìm cô nhưng chính bản thân lại không thể kiềm chế mà tới nơi đây
- Xin hỏi cậu tìm ai?
Bà cụ chủ trọ nhìn thấy hắn liền hỏi, hình như lần trước bà cũng gặp hắn rồi thì phải
- Cho tôi hỏi, cô gái ở phòng này đã đi đâu rồi?
- À, cô gái tên Hà Cẩm Vân đúng không? Cô gái ấy chuyển đi nơi khác rồi!
- Vậy bà có biết cô ấy đi đâu không?
Bà cụ suy nghĩ chốc lát rồi mới trả lời
- Tôi không biết! mà cậu có phải chồng của cô gái đó không?
Mạc Thiếu Quân không trả lời, bà cụ lại nhìn hắn một lượt rồi đánh giá
- Tôi nói cậu đừng trách, vợ cậu, cô ấy nhìn hiền lành nhưng mà số khổ lắm! Mấy hôm trước về lại đây tôi thấy cô ấy gầy hẳn đi, đêm nào cũng khóc đến nỗi hôm sau mắt sưng vù lên. Có lần còn phải nhập viện đấy!
- Cậu nên đi tìm vợ về rồi chăm sóc cho tử tế đi, người như vậy cậu tìm không ra người thứ hai đâu!
Bà cụ cứ thao thao bất tuyệt, còn Mạc Thiếu Quân cũng chẳng nghe lọt tai nữa rồi. Hắn không ngờ chính mình đã đẩy Cẩm Vân vào vực sâu. Đáng lẽ ra ngay từ đầu hắn nên buông tha cho cô nhưng chỉ vì hắn cô chấp trả thù mà khiến cho cả hai người phụ nữ đều đau khổ
Mạc Thiếu Quân lái chiếc xe hơi sang trọng đi trên đường không có chút mục đích gì. Hắn tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-muon-mang/1744882/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.