Hà Cẩm Vân bị nghẹn liền ho khan, ôm cổ thở dốc, mắt nhoè đi nhìn hắn
- Tôi...tôi, Mạc Thiếu....
- Cô còn muốn giả vờ đến khi nào? Chính cô đã đến phòng bệnh của vợ tôi vào sáng nay?
Cô không trả lời, hắn coi như đã rõ ràng. Nhìn cô như muốn bóp chết một con kiến ngứa mắt
- Sau khi cô rời khỏi đó, Thư Vân liền bị sốc dịch truyền. Cô ấy mới tỉnh lại sao cô lại có thể độc ác như thế hả?
Mạc Thiếu Quân dường như là hét vào mặt cô
- Tôi không làm...tôi thực sự không làm gì hết! Anh phải tin tôi!
Cô khóc, giọng lạc cả đi nhưng vẫn cố nói chuyện với Mạc Thiếu Quân
- Tin cô? Lấy tính mạng của vợ tôi để tin cô sao? Một người đàn bà mưu mô xảo quyệt như cô thì không xứng có lòng tin!
Hắn đẩy cô ra, rời khỏi giường
- Vốn tôi muốn cô ở lại chăm sóc cho con nhưng bây giờ không cần nữa rồi!
Là sao? Chính là muốn đuổi cô đi, vì chính hắn đã đạt được mục đích
Hà Cẩm Vân từ trên giường chạy đến, cô túm lấy tay áo hắn
- Nó cũng là con của tôi...xin anh đừng làm vậy...
- Con? Kể từ giây phút cô đồng ý kí vào hợp đồng kia cô đã không còn tư cách để làm mẹ nữa rồi!
Hắn tức giận, hất tay ra để cô ngã xuống sàn nhà rồi vô tình rời đi. Hà Cẩm Vân ngồi bệt xuống đất khóc không thành tiếng, tại sao mọi việc lại xảy ra như thế này. Cô biết trước sau gì mình sẽ phải rời đi nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-muon-mang/1744876/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.