Đêm khuya, Lộ Phân Phân đứng dậy đi toilet, không cẩn thận làm rơi con búp bê thần kì ở trên tủ.
Cô nhặt lên, phủi bụi đi, nhìn con búp bê xấu xí mà anh giữ suốt mười mấy năm, khóe miệng không nhịn được mà nhếch lên.
Cô trở lại phòng ngủ, chui vào ổ chăn. Minh Thì Tiết nắm chặt cánh tay, kéo cô vào trong ngực. Lộ Phân Phân gối đầu lên cánh tay anh, ngọt ngào đi vào trong mơ.
……
Trong mơ có một vị công chúa ma cà rồng nhỏ, cần phải uống máu người thì mới có thể xinh đẹp được, nhưng cô nhát gan, không dám đi bắt người, cho nên cả người vẫn luôn nhỏ gầy, làn da còn ngăm đen.
Chờ đến lúc thành niên, công chúa nhỏ bắt buộc phải bổ sung dinh dưỡng, nếu không cô sẽ không chỉ xấu xí, mà còn bị đói đến chết.
Các anh trai nói cho cô: “Con người cũng có người nhát gan, chỉ cần em lộ ra hàm răng, bọn họ sẽ sợ hãi đến xỉu đi, sau đó em có thể uống máu họ rồi.”
Công chúa nhỏ rời khỏi lâu đài, đi vào rừng, trèo đèo lội suối, cuối cùng cũng đi vào trấn nhỏ nơi có con người sinh sống.
Người đầu tiên mà cô gặp được là một thiếu niên xinh đẹp.
Anh ngồi bên bờ sông nhỏ, nhìn qua rất cô đơn.
Lộ Phân Phân nghĩ thầm chắc chắn anh ta là kẻ nhát gan, đợi đến lúc trời tối thì cô lại để lộ ra hàm răng để dọa anh ta ngất.
Cô ngồi xổm đằng sau thiếu niên từ chiều đến khi màn đêm buông xuống.
Thiếu niên đã sớm phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-mot-loi-kho-noi-het/383287/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.