Trong lúc Minh Thì Tiết không phát biểu ý kiến, Lộ Phân Phân xác định anh là người cô sẽ theo đuổi trong tương lai.
Nhưng cô vẫn lo lắng: “Chắc chắn vậy nhé, anh nhất định phải chờ em.”
“Vâng. Anh sẽ không ngoại tình đâu.” Sau khi Minh Thì Tiết cùng cô chơi xong trò chơi tình ái, nhắc nhở cô: ” Phân Phân, chúng ta đã kết hôn rồi.”
“……”
Minh Thì Tiết phán đoán, nhất định bây giờ cô không muốn nghe lời từ chối, nếu không để cho cô trả lại tiền, cô có thể cảm thấy anh khinh thường khả năng cá nhân của cô.
Nhìn cô đứng trên cầu với đôi chân trần, Minh Thì Tiết đưa tay ra, giọng điệu giống như đang dỗ dành những đứa trẻ mẫu giáo: “Vì vậy bây giờ… có phải chúng ta nên về nhà và đi ngủ không?
Lộ Phân Phân gạt sợi tóc bị gió thổi bay, cảm thấy vừa rồi mình có chút khoa trương. Cô ngượng ngùng ngửa đầu cười ngây ngô, kéo tóc xuống che nửa khuôn mặt, bước từng bước nhỏ chạy tới ôm lấy cánh tay Minh Thì Tiết.
Minh Thì Tiết nghiêng đầu, cô gái từng tỏ vẻ cẩn thận trước mặt anh, bây giờ đáng yêu như một đứa trẻ được nuông chiều.
Anh cởi áo khoác của mình và che cho cô: “Cẩn thận bị cảm lạnh. Áo khoác đâu?”
Trên lưng có thêm một bộ áo gió, trong nháy mắt cơn gió lạnh đã bị sự ấm áp ngăn cách, Lộ Phân Phân nắm chặt cổ áo: “Em quên mang theo.”
“Trước khi anh đi, em có nói chuyện với Trình Nhượng vài câu, quên nhắc cho anh.”
Lộ Phân Phân phát hiện Minh Thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-mot-loi-kho-noi-het/383277/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.