Ký ức quay trở lại mùa hè mười năm trước. 
Buổi trưa, nhiệt độ trên đường phố cao đến mức chỉ cần đập một quả trứng xuống đường, qua một lát nói không chừng quả trứng đó có thể ăn được luôn. 
Lộ Phân Phân đi bộ trên đường bằng chân trần. 
Mười lăm tuổi là thời kỳ nổi loạn đỉnh cao của cô, chỗ nào càng nóng chân cô càng đi đến chỗ đó, cho dù có nóng bỏng cô cũng có thể đi được, khuôn mặt không hề biến sắc, như vậy càng làm nổi bật phong cách khác thường của cô. 
Dưới ánh mặt trời, đuôi mắt của cô gái nhỏ hơi cong lên, chiếc mũi nhỏ gọn, đôi môi không cần tô son cũng hồng. Cô buộc hai bím tóc đuôi ngựa, cằm nhọn kiêu ngạo nâng lên. Kiểu tóc khoa trương như vậy lại bị nàng khống chế được, không những có vẻ nghịch ngợm đáng yêu mà còn vô cùng xinh đẹp. 
Cô hướng về phía một đám nam sinh hư hỏng, tự giới thiệu: “Đúng vậy, tôi chính là, nữ chiến binh xinh đẹp, Lộ Phân Phân!” 
“Úi chà! Đây không phải là con nhóc năm nhất ( tương đương với lớp 10) kia sao?” 
Lộ Phân Phân kiêu ngạo mà nheo mắt lại, dưới làn váy đôi chân thon dài đá một cái, cành cây bên cạnh bị đạp gãy “cạch” một tiếng. 
“Trời ạ? Con nhóc này biết võ công!” Mấy tên nam sinh sợ tới mức chạy loạn cả lên. 
Chờ đám kia chạy đi, Lộ Phân Phân “Tê” một tiếng, nhảy dựng lên nhanh chóng đứng vào trong bụi cỏ: “M* nó, nóng chân.” 
Cậu Trần gầy gò vội vàng cầm sách giáo khoa quạt gió giúp Lộ Phân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-mot-loi-kho-noi-het/383275/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.