Lộ Phân Phân không ngờ người đàn ông trầm mặc ít nói này lại đột nhiên mạnh mẽ công kích như vậy.
Cô bị anh kéo một cách bất ngờ, theo phản xạ có điều kiện giơ hai tay lên nằm sấp trên đùi anh.
Cô sửng sốt một giây, nghiêng đầu qua, chóp mũi cọ vào dây lưng kim loại trên thắt lưng anh, mùi bạc hà tươi mát trên áo sơ mi đen xộc vào khoang mũi cô, Lộ Phân Phân vô thức nhìn về phía chiếc eo gầy gò của anh.
Cô đã trải qua sức mạnh kinh người bộc phát ở nơi đó, chỉ cách một lớp vải mỏng thôi cũng có thể khiến cô nhớ lại những hình ảnh đẹp mắt ấy.
Lộ Phân Phân cảm giác tim mình như sắp nhảy ra, tai cứ ong ong vang dội.
Cô vội vã thu hồi ánh mắt, ho nhẹ một tiếng che dấu đi ánh mắt bối rối.
"Em xin lỗi." Cô nói lời xin lỗi xong mới đột nhiên nhớ tới, là anh kéo cô trước mà.
Lộ Phân Phân rất muốn hỏi: "Tại sao anh lại kéo em!"
Nhưng cô không dám.
Cô không đứng dậy được cũng không dám đứng dậy. Trong khoảng thời gian hai giây ngắn ngủi, Lộ Phân Phân giống như đã chạy hai vòng marathon, mặt cô đỏ bừng.
Phần eo bị thắt chặt.
Cả người cô giống như một con cá muối lười xoay người nhưng bị người ta cưỡng ép lật từ mặt này sang mặt khác.
Tư thế nằm sấp của Lộ Phân Phân đột nhiên biến thành nằm ngửa ra một chút.
Đầu cô cứ như vậy mà gối lên đùi của chủ nợ, mở to đôi mắt mờ mịt nhìn anh.
Mí mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-mot-loi-kho-noi-het/275772/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.