Anh nói...muốn cung phụng cô. 
Anh còn nói...cô là nữ thần. 
"...." 
Lộ Phân Phân suy nghĩ, nên giải thích với anh về từ "tín ngưỡng" và "cúng thần" như thế nào đây, với từ thông dụng như "nữ thần" nữa. 
"Minh tiên sinh, ngài có biết ý nghĩa của câu này không?" Lộ Phân Phân nghiêng đầu, muốn cười nhưng phải nén lại nhìn anh: "Đặc biệt là từ "nữ thần"." 
Ánh mắt Minh Thì Tiết sâu xa, chăm chú nhìn cô: "Biết." 
Lộ Phân Phân giật mình một chút, nhướng mày: "Tôi là nữ thần của ngài sao?" 
"Ừm." 
"..." Lộ Phân Phân bị anh làm cho hồ đồ: "Vì sao?" 
Minh Thì Tiết: "Em là của anh. " anh dừng lại, đôi mắt sâu sắc: "Con gái." 
Lộ Phân Phân nháy mắt: "Ngài muốn nói tôi là người phụ nữ của ngài sao?" 
"Ừm." Đôi môi mỏng mím lại, biểu cảm hơi mất tự nhiên: "Cũng là con gái." 
Lộ Phân Phân cũng khá thích được anh gọi là con gái, cô cười rồi sửa lại anh: "Nhưng mối quan hệ của chúng ta, tôi không được tính là nữ thần của ngài." 
Minh Thì Tiết yên tĩnh trong hai giây. 
"Được. Nhưng mà... " Anh cũng sửa lại cô: "Với mối quan hệ của chúng ta, Phân Phân, em nên thay thế 'ngài' bằng 'anh' đi. Như vậy coi có được hơn không?" 
Giọng điệu của anh nhẹ nhàng, không có cảm giác đang bị đe dọa hay tự kiêu, mà là một thỉnh cầu rất khiêm tốn. 
Lộ Phân Phân: "..." 
"Phân Phân?" 
Lộ Phân Phân "Hả" một tiếng. 
Minh Thì Tiết không biết xấu hổ hỏi: "Cách dùng từ nữ thần, có cái gì sai sao?" 
Anh muốn biết đến nổi dưới dáng vẻ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-mot-loi-kho-noi-het/275769/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.