🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thú thật mà nói thì tình cảm của Hàn Minh Quân, Dương An Vỹ làm sao mà không biết? Cuộc đời cậu đã quá đỗi bất hạnh rồi, cậu cũng muốn thử một lần hưởng thụ cảm giác được người ta yêu thương, nuông chiều như bảo vật lắm chứ. Nhưng cũng đều là nước, liệu thân cây cằn cỏi giữa sa mạc có đủ dũng cảm để nhận lấy luồng nhiệt thủy* xối vào mình hay chăng?



Hàn Minh Quân quá kiệt xuất, anh như vầng dương quang soi sáng cả bầu trời kia, phận cỏ dại vĩnh viễn bị nhân loại dẫm đạp dưới chân như Dương An Vỹ kỳ thực không dám với đến. Huống hồ gì cậu đối với anh còn chưa hề phát sinh tình cảm, thậm chí trong tâm còn mang chút ý ghét bỏ, đơn giản vì anh là con nhà quý tộc. Vậy thì thử hỏi cậu sẽ phải chấp nhận anh bằng cách nào đây?



Nhiệt thủy : nước sôi. (Cây khô cần nước, nhưng dù có cần nước đến đâu cũng không thể dùng nước sôi tưới cây được. Cũng giống như Dương An Vỹ dù rất cần có người yêu thương mình nhưng cũng không thể tùy tiện chọn người mình không yêu.)



Dương An Vỹ rất ghét nghe mấy lời xì xầm bàn tán của mọi người xung quanh về mình, càng không muốn bị bọn họ gán cho cái mác đã nghèo mà còn kiêu ngạo. Nếu cậu biết thân biết phận mà khước từ chuyện hẹn hò với Hàn Minh Quân, chắc chắn việc bản thân bị đem ra chế nhạo là điều khó có thể tránh khỏi. Cơ mà còn ngược lại cậu đồng ý làm người yêu của anh thì sao?

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-mot-lan-nua-co-duoc-khong/2984221/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Yêu Em Một Lần Nữa Có Được Không
Chương 11: Lời tỏ tình dối trá
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.