Chuyện giữa Lâm gia và Nam gia cũng đã trải qua nhiều năm như vậy, hiển nhiên bên ngoài nhìn vào thì vẫn thấy nó rất bình thường, hai nhà vẫn giữ mối quan hệ hòa hảo, tuy nhiên thì đó cũng chỉ là thùng rỗng kêu to thôi, mối quan hệ bên trong vốn đã mục nát hết rồi.
Nhìn thấy mẹ giận dữ như vậy thì Kiều Tuyết Vãn cũng bước đến, nhẹ nhàng vuốt lưng cho bà ấy, nhưng Lâm Tố Tình lại kéo tay cô và để cô ở sau lưng mình, chẳng những thế mà bà ấy còn dùng ánh mắt căm ghét nhìn về phía ông Lâm.
Đến đây thì ông Lâm cũng tức tối, chỉ tay về phía Lâm Tố Tình, nói:
- Lâm Tố Tình, mày nghĩ mày có thể bảo vệ được con nhỏ đó sao? Cũng không biết đầu óc của mày và thằng con trai của mày bị gì nữa, một đứa con gái tốt như Tiểu Xuyên lại không cưới, lại đi cưới loại đàn bà này, đúng là mù mắt mà!
Ngay lập tức sau đó ở bên cạnh liền vang lên tiếng xì xào bàn tán.
Lâm Tố Tình thì không quan tâm đến những lời thị phi này, nhưng bà ấy lại lo lắng cho Kiều Tuyết Vãn hơn. Cô con dâu tốt như vậy mà lại người khác nói thành ra như thế, đương nhiên là bà ấy tức giận rồi.
Lúc này Mã Diệu Xuyên cũng nhẹ nhàng đỡ ông Lâm ngồi xuống, sau đó còn nói:
- Ông ngoại Lâm đừng nói như vậy, dù sao thì chị dâu cũng rất tốt mà, chị ấy còn là giám đốc của Diêu thị nữa đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-mot-kiep-nghien-em-mot-doi/3459761/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.