Chương trước
Chương sau
Vì sắp phải quay lại Thành Đô cho nên nhóm bạn của anh đã hẹn họ đến một nhà hàng rất lớn để đãi tiệc, đương nhiên hôm nay Nguyễn Tri Vân cũng có đến, trái lại với suy đoán ban đầu của Kiều Tuyết Vãn thì hình như cô ta ngoan hơn một chút rồi.

Lúc này Nguyễn Tri Vân lại cầm theo một ly rượu đến chỗ của Kiều Tuyết Vãn, còn cúi đầu nhận lỗi, nói:

- Chị Tuyết Vãn, chuyện hôm qua là em sai, là do em suy nghĩ nông cạn, chị đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân, hi vọng chị đừng giận em nhé.

Kiều Tuyết Vãn nhìn ly rượu, sau đó lại nhìn Nguyễn Tri Vân, một người mới hôm qua còn nhìn cô bằng cặp mắt hận không thể giết thì làm sao có chuyện hôm nay lại đứng ở đây nhận lỗi chứ.

Đừng nói rằng Nguyễn Tri Vân yêu quá hóa liều, lại trực tiếp hạ thuốc vào bên trong này rồi hại cô?

- Vậy sao? Cảm ơn Nguyễn tiểu thư, nhưng hiện tại tôi không tiện uống rượu.

Đưa tay rót một ly trà, nhìn Nguyễn Tri Vân, nói:

- Lấy trà thay rượu, tôi nhận lời xin lỗi của Nguyễn tiểu thư, nhưng tôi hi vọng… Đây là lời nói thật lòng.

Nói xong Kiều Tuyết Vãn cũng uống cạn ly trà, nhưng rồi sau đó thì Nguyễn Tri Vân vẫn muốn nói gì đó rồi lại thôi, cô ta vẫn phải đi về chỗ của mình. Còn Nam Thừa Húc cũng nhìn cô, sau đó nói:

- Em không khỏe ở đâu? Sao lại xanh xao như vậy?

- Chắc là ăn không tiêu, hoặc là sắp đến chu kì nên có hơi khó chịu.

- Có cần anh đưa em đến bệnh viện không?

- Không cần, em cũng không yếu đuối như thế.

Mặc dù Nam Thừa Húc cũng rất lo lắng nhưng dù sao thì cô đã nói như thế thì anh cũng không nói thêm nữa.

Bữa ăn hôm đó thì Nguyễn Tri Vân chỉ cặm cụi ăn mà không nói gì, hiển nhiên thái độ của cô ta làm cho mọi người đều cảm thấy kì lạ, sau khi Kiều Tuyết Vãn đi vào nhà vệ sinh thì Nguyễn Tri Vân cũng đi cùng, ánh mắt của cô ta trở nên cực kì hung ác, sau đó lại đưa tay muốn bắt Kiều Tuyết Vãn lại, nhưng cho dù cô ta có học qua võ thuật thì sao chứ? Với chút võ mèo cào cùng công phu gà mờ như cô ta mà muốn bắt cô á?

Đúng là nằm mơ giữa ban ngày!

- Nguyễn Tri Vân, xem ra cô cũng không được thông minh lắm. Làm sao đây? Thuốc này của cô… Chắc là công hiệu lớn lắm nhỉ?

- Kiều Tuyết Vãn, cô muốn làm gì?

- Cô nói xem, tốn công diễn kịch cả buổi, chỉ chờ thời điểm này thôi sao? Nhưng đáng tiếc… Tôi ghét nhất là bị người ta hạ thuốc đấy!

Nói xong Kiều Tuyết Vãn liền cầm lọ thuốc kia, trực tiếp đổ vào miệng của Nguyễn Tri Vân.

Còn chưa được mấy phút thì cơ thể của cô ta đã bắt đầu nóng ran, gương mặt cũng đỏ bừng, quần áo cũng chuẩn bị cởi sạch ra. Nhưng rồi sau đó Kiều Tuyết Vãn còn kéo cô ta ném vào buồng vệ sinh, trực tiếp dùng nước đổ lên đầu của cô ta.

Nhưng có vẻ như thuốc đã bắt đầu phát huy công hiệu rồi, cô ta cứ ngồi đó uốn éo khó chịu, giống như là chỉ cần thấy nam nhân thì tất cả đều có thể giải quyết.

Ha, xem ra người đứng phía sau Nguyễn Tri Vân rất hận cô nhỉ? Lại dùng loại thuốc mạnh như vậy, nếu như là Kiều Tuyết Vãn thì chắc cô sẽ nhịn được một lúc, hơn nữa cơ thể của cô được bồi bổ cũng khá tốt, nên cho dù có chơi đến mức nào cũng khó mà tổn hại. Trái lại chú cừu non ngơ ngác này, lần này phải nếm thử trái đắng rồi.

- Nguyễn Tri Vân, cô nói xem… Cô thích Hồ Thích, Hoàng Cân hay Vưu Lẫm?

- Nóng… Nóng quá… Tôi rất nóng…

- Ồ, xem ra Nguyễn tiểu thư đã chịu không nổi rồi nhỉ? Vừa hay… Tôi sẽ báo với người thật lòng với cô, hi vọng sau này cô mở to mắt mà nhìn người… Hơn nữa, đừng phiền tới tôi, nghe rõ chưa?

Sau đó Kiều Tuyết Vãn quay trở lại phòng ăn cũng đem chuyện Nguyễn Tri Vân bị hạ thuốc nói ra, còn chưa đợi cô nói hết thì Vưu Lẫm đã trực tiếp đứng dậy rồi rời đi.

Nhìn dáng vẻ hấp tấp của anh ta, xem ra Vưu Lẫm thật lòng thích Nguyễn Tri Vân và ở đây ai cũng biết, chỉ có Nguyễn Tri Vân là chấp mê bất ngộ, mãi không nhận ra thôi. Lần này Kiều Tuyết Vãn sẽ bỏ qua cho Nguyễn Tri Vân, nhưng lần sau… Cô tuyệt đối sẽ không nương tay.

Nam Thừa Húc nhìn cô, sau đó lại nắm lấy tay của cô, nhỏ giọng nói:

- Em không sao chứ? Nguyễn Tri Vân này càng lúc càng quá đáng, anh nhất định sẽ báo lại với Nguyễn gia, để cô ta chịu phạt.

- Không cần đâu, em nghĩ sau này lần cô ta cũng sẽ thông minh hơn một chút rồi. Với cả… Em còn muốn xem trò tiếp theo của người kia là gì!

Cứ như thế mà trong suốt buổi ăn đều không gặp được Nguyễn Tri Vân và Vưu Lẫm nữa, chỉ biết rằng có nhiều người đã báo cáo rằng ở trong nhà vệ sinh nữ có âm thanh rất kì lạ, yêu cầu quản lý đến xem.

Những chuyện sau đó thì cũng không liên quan tới họ nữa, một Lại Thúy Hoan đã xong, lại thêm một Nguyễn Tri Vân cũng xem như là xong.

Hai trên ba người, giờ chỉ còn lại Thẩm Quân Dao thôi, thật mong chờ ngày tái ngộ.

Thẩm Quân Dao!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.