Nụ hôn triền miên không dứt, âm thanh môi lưỡi quấn quýt cùng với nhiệt độ của cả hai cơ thể đều tăng nhanh một cách chóng mặt. Nam Thừa Húc và Kiều Tuyết Vãn cũng không biết là họ đã dính chặt lấy nhau bao lâu rồi nữa.
Cơ thể cường tráng của nam nhân cứ liên tục thúc đẩy hạ bộ vào bên trong nơi tư mật kia, còn Kiều Tuyết Vãn cũng chỉ biết ngửa mặt rên rỉ đầy hưởng thụ… Quả nhiên là Nam Thừa Húc, nơi này vẫn rất được, cơ bụng cũng rất được… Có thể cân nhắc rồi.
Nam Thừa Húc bị cô sở mà càng phấn khích hơn, trực tiếp hôn nhẹ lên tai cô, nhỏ giọng gọi:
- Vãn Vãn… Anh không thích thứ này… Anh muốn ở bên cạnh em, hưởng thụ với em… Được không?
Nói chung thì có phóng túng tới đâu cũng không nên chơi lớn như sáu năm trước, cô càng không muốn sinh thêm một đứa nào nữa đâu, một lần sinh là đủ để cô sợ tới già rồi.
Vì để bảo vệ cả hai người nên Kiều Tuyết Vãn đã ép buộc Nam Thừa Húc phải dùng biện pháp an toàn, nếu như anh từ chối thì xem như là chưa có gì xảy ra cả, hai người cũng giải tán mưu sinh… Nhưng mà súng đã lên nồng thì làm sao có chuyện bỏ dở được, Nam Thừa Húc đành ngậm ngùi đồng ý.
Ở bên trong vách thịt kia quả thật là rất chật chội cũng như ngứa ngáy khó chịu, anh không thể chịu nổi hơn nữa rồi… Anh muốn dính chặt lấy cô cả đời.
Kiều Tuyết Vãn đưa tay chỉ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-mot-kiep-nghien-em-mot-doi/3447577/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.