Không biết là trùng hợp hay ngẫu nhiên, nhưng ngay sau khi cô dứt lời thì chồng của Mộng Giai cũng đi vào, cô nghe Mậu Thanh nói rằng người đàn ông này là một thương nhân, là chủ của nó tập đoàn Trương thị - Trương Siêu.
Khi Trương Siêu nhìn thấy vợ mình bị bắt nạt liền nhìn sang Kiều Tuyết Vãn, nhưng rồi đột nhiên anh ta lại im bặt, làm cho Mộng Giai khó hiểu.
- Ông xã, anh sao vậy?
Vốn dĩ Mộng Giai còn tưởng lần này Kiều Tuyết Vãn sẽ xong đời với chồng cô ta rồi, đến mức Kim Thính Tuân cũng đã đứng dậy để bảo vệ cô, nhưng ai mà có ngờ giây sau đó Trương Siêu lại đi đến chỗ của cô, như một con cún con mà vẫy đuôi vui mừng, nói:
- Kiều tổng, cuối cùng tôi cũng có thể gặp được Kiều tổng rồi. Không biết hợp đồng của Trương thị... Kiều tổng đã xem qua chưa?
- Trương thị? Tôi chưa từng nghe nói quý công ty sẽ hợp tác với tôi?
- Ah! Chắc là dự án còn chưa được định xong nên chưa đưa lên cho Kiều tổng xem xét. Thật ra tôi biết rằng Kiều tổng rất bận rộn, nhưng nếu có dịp thì tôi muốn...
- Không cần đâu, công việc thì vẫn làm theo trình tự, tôi không có thói quen cho người khác đi cửa sau... Đặc biệt là khi anh là chồng của Mộng Giai!
Mộng Giai nghe đến đây còn trừng mắt với cô, nhưng Trương Siêu đã nhanh chóng kéo tay vợ của mình lại, còn cảnh cáo cô ta không được làm loạn ở đây để mất mặt.
Kim Thính Tuân nhìn cô, sau đó lại nói nhỏ:
- Vãn Vãn, Trương Siêu này trước giờ luôn ngang ngược hống hách... Sao anh có cảm giác hắn ta rất tôn sợ em vậy?
- Không phải là em, mà hắn ta đang muốn hợp tác với Diêu thị.
Dừng một chút, Kiều Tuyết Vãn lại nói:
- Hiện tại em đang là Tổng giám đốc của Diêu thị, vì ở Thành Đô vừa xảy ra một chút rắc rối nên em mới về đây. Sắp tới thì Diêu Xu cũng sẽ quay về.
- Em... Em đi Mị Quốc là vì Diêu Xu sao? Đứa bé của em... Là con của Diêu Xu?
Kiều Tuyết Vãn không đáp, vốn dĩ cô không có nghĩa vụ phải trả lời câu hỏi này, cho dù là Kim Thính Tuân hay bất kì ai, cô đều không muốn trả lời.
Nhưng rồi những kẻ tự cho là mình thông minh liền tự mặc định rằng cô im lặng là đồng ý, đứa bé bị nói là dã chủng từ nãy đến giờ lại là con trai của Diêu Xu - Chủ tịch của Diêu thị, tập đoàn được cho rằng lớn mạnh bậc nhất nước S.
Nghĩ đến đây thôi mà Mộng Giai đã phải nhìn Kiều Tuyết Vãn bằng cặp mắt khác.
Buổi họp lớp vẫn được tiếp tục, đương nhiên thì sau một màn hoành tráng như thế thì ai nấy đều phải kính nể cô vài phần.
Chẳng những kính trọng mà còn phải tâng bốc cô lên tận mấy tầng mây. Nghe qua những lời này thì chỉ có kẻ ngốc mới tin đó là sự thật thôi, đến đây cô liền tìm cớ rồi đi vệ sinh.
Cô vào chân trước thì Bành Á Xuân đã theo chân sau đi vào, cô ta cũng rửa tay rồi chỉnh lại lớp trang điểm, nói:
- Kiều Tuyết Vãn, cô có nhớ cách đây sáu năm... Cô đã qua đêm ở quán bar Aphrodite không?
Cô có hơi khựng lại, hai chân mày cũng nhíu chặt, nhìn thẳng về phía của Bành Á Xuân, cô ta không phải là người bạn trung thành của Mộng Giai trong suốt khoảng thời gian đi học sao? Đột nhiên lại nhắc về chuyện này... Hẳn là có vấn đề.
- Ý cô là có người muốn hại tôi?
- Tôi không nói gì hết, nhưng mà Kiều Tuyết Vãn à... Tửu lượng của cô như thế nào... Lẽ nào cô không biết?
Nghe vậy thì Kiều Tuyết Vãn thấy cũng có lý, mặc dù hôm đó cô uống không ít rượu, nhưng bình thường tửu lượng của cô vẫn rất tốt, chắc chắn sẽ không dễ dàng say như thế... Lẽ nào trong chuyện năm đó vẫn còn có uẩn khúc gì sao?
Nhưng... Uẩn khúc gì mới được?
- Bành Á Xuân, cô muốn gì.
Đột nhiên Bành Á Xuân lại bật cười, nói:
- Quả nhiên là Kiều Tuyết Vãn, vẫn thông minh như ngày nào.
- Bớt nói nhảm đi.
- Được rồi, nếu như cô đồng ý ký hợp đồng với Bành thị... Tôi sẽ giao bằng chứng sự thật năm đó cho cô, thế nào?
Kiều Tuyết Vãn mặc dù rất muốn biết sự thật năm đó, nhưng dạo gần đây cô cũng có nghe qua Bành thị đang dần sa sút, Bành tổng - cha của Bành Á Xuân đã bắt đầu móc nối mối quan hệ bằng cách gả con gái đi. Hẳn là đối phương không tốt, nên Bành Á Xuân mới chọn lựa Diêu thị của cô.
- Như tôi đã nói, từ trước đến nay Diêu thị chưa từng mở cửa sau. Xin lỗi, tôi không đáp ứng được yêu cầu của cô.
Nói xong, Kiều Tuyết Vãn còn định rời đi, nhưng Bành Á Xuân lại nói:
- Lẽ nào cô không muốn cha của con mình là ai sao? Hay cô chỉ đang muốn tìm bừa một người để đổ vỏ... Kiều Tuyết Vãn, cô làm như vậy có thấy tội lỗi hay không?
Kiều Tuyết Vãn quay lại nhìn cô ta, nói:
- Tôi tìm được cha của con mình rồi, thứ tôi cần là bằng chứng chỉ đích danh hung thủ... Hơn nữa, từ trước đến nay, tôi chưa từng có ý định kết hôn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]