Lạc An Hải cảm thấy mình đang nằm mơ, hơn nữa là một giấc mơ thực hoang dâm.
Lúc cô mở rất mệt mỏi, mày từ từ nhíu chặt, tuy rằng vẫn muốn ngủ, nhưng hình ảnh trong mộng lại nhớ rõ ràng...... Cô cảm thấy đó nhất định là ác mộng......
Nhưng mà ác mộng này có phải là quá rõ ràng rồi không? Lạc An Hải lại nhắm mắt lần nữa, nghĩ cái giường...... Hả? Không đúng, ai ôm cô vậy......
Cô nghi hoặc cúi đầu, nhận ra toàn thân mình trần trụi...... Chuyện này không có gì, có khi cô cũng sẽ lỏa ngủ, trọng điểm là cánh tay tránh kiện đang ôm thắt lưng cô kia! Lạc An Hải chớp mắt thanh tỉnh triệt để.
Rốt cục phát hiện có người dán sau lưng cô, dựa theo xúc cảm...... Cô biết người phía sau nhất định không mặc quần áo!
Lúc này, trong mắt ánh lên giấc mộng dâm loạn kia.
Không thể nào......
Lạc An Hải nhanh chóng nhảy xuống giường, không quên bắt lấy chăn bao quanh thân thể, sau đó nhìn về phía giường của cô --
Thiếu thân hình mềm mại trong vòng tay, Hàn Định Duệ ghé vào giường, khuôn mặt tuấn mỹ trẻ con chôn trong gối, chỉ lộ ra một phần khuôn mặt, tấm chăn duy nhất drap trên giường đã ở trên người Lạc An Hải,
Thân hình trần trụi màu đồng không hề che đậy, lưng con bướm cốt đường cong tuyệt đẹp, cơ bắp rắn chắc ẩn ẩn lộ ra mạnh mẽ tinh tráng, dưới thắt lưng là cái mông hữu lực gợi cảm.
Sau đó cặp chân dài cường kiện khỏe mạnh...... Toàn thân cao thấp không có một vết sẹo, hoàn mỹ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-lan-nua-duoc-khong-anh/173790/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.