Trầnbì chính là vỏ quýt, dùng vỏ để càng lâu lại càng tốt, cay, đắng, ấm nồng, lưuthông khí huyết kiện tì, nhuận táo tiêu đờm.
Cuối cùng thạch cao trên cánh tay cũng được gỡ ra, tay trái giống như khôngphải của mình, Hà Tô Diệp cau mày nói với Khâu Thiên: “Tớ hai ngày nay dùng taytrái đều cảm thấy là lạ, đánh máy cũng không nhanh, đại khái là không còn quennữa.”
Khâu Thiên némcho anh cái ánh nhìn khinh bỉ: “Thoái hóa rồi hay là có bệnh ? Tớ nhớ rõ cậutrước kia tay trái còn có thể viết chữ, dùng đũa nhá!”
Hà Tô Diệp thởdài: “Có thể do thiếu một chút cảm giác.” Tay trái anh cầm lên một cây bút, thửviết xuống hai nét liền bỏ ra, lắc đầu: “Không phải là tớ già rồi chứ?”
Khâu Thiên cườiha ha, không cẩn thận khiến chồng bệnh án đổ: “Cậu già? Thôi đi, tớ còn lớn hơncậu một tuổi đấy! mới cả, hai người chúng ta là hai thằng nhỏ nhất trong lớp,làm sao đã già nhanh như vậy!”
Anh gật gật đầu,xoay người giúp kiểm tra lại bệnh án: “Ừ, bảy năm loáng một cái đã trôi qua,trong nháy mắt ai cũng đều đã có việc làm, lúc ấy tất cả đều nghĩ không ra bảnthân sẽ lựa chọn ngành gì, gặp được người như thế nào.”
Khâu Thiên bĩumôi: “Lại bắt đầu trữ tình rồi, trước kia không thấy cậu kích động nhiều nhưthế a, sau ngày Thẩm Tích Phàm đi rồi, toàn “giật gân” như thế, mà cũng khôngsao, cậu có thế cứ lưu lại mà thể hiện trước mặt cô ấy, đừng kích thích tớ, cáiloại người cô đơn này.”
Hà Tô Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-la-dieu-tot-nhat-anh-da-lam/3058058/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.