Toantáo nhân- kiềm khí an thần, hòa vị vận tì, bình can lí khí, chua chua, cóchút hương vị của tình yêu.
Giường của anh thật mềm mại, trên chăn có mùithơm thanh dịu của hương chanh, hơi trà gừng bốc lên Thẩm Tích Phàm có chútthất thần, chỉ chốc lát lỗ chân lông trên người như bị mở ra, khoan khoái cùngnỗi buồn phiền trong tim nói không lên lời,.
Vừa định đem cái bát đưa cho Hà Tô Diệp, cô thấy anhbình tĩnh nhìn ra ngoài cửa sổ: “Làm sao vậy?”.
Hà Tô Diệp thu hồi tầm nhìn, sóng mắt lay động: “Cóánh nắng!”
Quả nhiên, hết mưa rồi, ánh mặt trời ngày đông nhưthứ văn chương trôi chảy, từ cửa sổ bằng kính thủy tinh xuyên vào, bướng bỉnhxoay chuyển phương hướng, ánh lên quanh người Hà Tô Diệp một tầng vầng sáng ấmáp.
Thẩm Tích Phàm xem đến ngây người.
Anh nhận lấy cái bát, kết quả, đụng phải ánh mắt ngơngẩn của Thẩm Tích Phàm, vừa ngây thơ lại mê hoặc, trái tim khẽ rung động, taykhông tự chủ được gạt lên sợi tóc trước trán của cô, như có như không chỉnh lạiđám tóc, nhẹ giọng dặn dò: “Ngủ một lúc đi, tỉnh dậy sẽ khỏe.”
Cô thế mới thu lại thần hồn, gật gật đầu, Hà Tô Diệpđứng dậy, nhẹ nhàng đem cánh cửa khép lại.
Trong phòng, sự yên tĩnh có thể nghe thấy tiếng timđập của cô.
——–
Khoảng chừng đến lúc giữa trưa, anh đi mở cửaphòng, muốn gọi Thẩm Tích Phàm dậy ăn cơm, nhưng cô vẫn chưa dậy, còn đang gặpChu công.
Trên khuôn mặt có nét trẻ con, biểu tình ngủ say làsự thoải mái cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-la-dieu-tot-nhat-anh-da-lam/3058015/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.