Hoắchương –hương thơm biến loạn, chỉ là quá sâu cay, nhưng thuốc đắng dã tật.
Cơm nước xong, Thẩm Tích Phàm vốn tính đi ngủ sớmmột chút xem,đem những hồi tưởng toàn bộ mọi thứ đáng chết vào giấc ngủ làxong, kết quả thấy trưởng nhóm một đường chạy chậm tới: “Giám đốc Thẩm, đã xảyra chuyện!”
Cô lập tức dựng thẳng lưng, hoàn toàn cảnh giác: “Cóviệc gì?”
“Khách biệt thự số 7 khu C trách cứ room service*!”
(* phục vụ phòng, mình để nguyên cho giống vớinguyên bản)
Huyệt tái dương của cô vô cớ lại bắt đầu đau: “ Số 7khu C, số 7 khu C, Lăng… cái gì kia à?”
Nhóm trưởng gật gật đầu.
“Đi xem”.
Bắt đầu buổi tối mùa đông cực lạnh, Thẩm Tích Phàmchỉ mặc bộ đồ bình thường, vải dệt mỏng manh căn bản chịu không được lạnh, KhuC lại là nơi nước xanh, gió lớn càng lạnh, cô đông lạnh run rẩy, liên tục hắtxì vài cái.
Nhìn tới cửa biệt thự số 7 mở, Lăng Vũ Phàm tựa vàobên cửa, cúc áo sơ mi chỉ cài một cái, ngắm nghía cái kính mắt, cúi đầu cười,đứng bên cạnh một nhân viên phục vụ, tóc hỗn độn, bả vai không ngừng co rúm,nhìn kỹ nước mắt đầy mặt, trang điểm đều đã mờ.
Đại khái có thể đoán phát sinh chuyện gì, nhưng vẫnphải trước mặt vị thiếu gia này giả dạng ngu ngốc, Thẩm Tích Phàm thật cẩn thậnhỏi: “ Xin chào ngài, ngài Lăng , xin hỏi ngài đối với room service của chúngtôi có chỗ nào không hài lòng?”
Lăng Vũ Phàm nheo lại đôi mắt hoa đào, đánh giá ThẩmTích Phàm, chậm chạp phun
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-la-dieu-tot-nhat-anh-da-lam/3057999/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.