Điệu nhảy năm phút, mới đến phút thứ ba Tô Tinh Uẩn đột nhiên nhích lại gần Lâm Cẩn Ngôn, thấp giọng cười, “Lâm tổng, chủ nhật có rảnh không? Muốn hẹn anh ăn bữa cơm.”
Ngoài Giản Vi, Lâm Cẩn Ngôn không quen tiếp xúc thân mật với bất kỳ người phụ nào, lúc Tô Tinh Uẩn nhích lại gần, anh rất bình tĩnh buông cô ta ra, lùi về sau một bước.
Sắc mặt Tô Tinh Uẩn khẽ biến, “Lâm tổng, anh đây là ý gì?”
Lâm Cẩn Ngôn liếc cô ta một cái, vẻ mặt xa cách: “Cảm ơn cô Tô đêm nay đã quyên nhiều tiền, chúc cô chơi vui vẻ.”
Nói xong liền xoay người đi ra ngoài.
Tô Tinh Uẩn sững sờ đứng tại chỗ, cô ta cắn chặt răng, bực bội uất nghẹn không nói thành lời.
Sáu trăm vạn chỉ đổi lấy ba phút khiêu vũ! Ngay cả vẻ mặt tươi cười cũng không có!
Lâm Cẩn Ngôn từ trong hội trường đi ra, lập tức gọi điện thoại cho Giản Vi.
Giản Vi ngồi xổm trước cửa khách sạn, gió đêm đã thổi làm khô nước mắt của cô.
Trông thấy màn hình báo Lâm Cẩn Ngôn gọi điện tới, bĩu môi, mất hứng nghe máy, “Chuyện gì?”
“Ở đâu thế?” Lâm Cẩn Ngôn vừa đi ra ngoài vừa nhìn xung quanh.
“Ở bên ngoài rồi, chuẩn bị về.” Giọng điệu của Giản Vi có chút thiếu kiên nhẫn, nghĩ đến vừa rồi anh mới khiêu vũ cùng người phụ nữ khác, trong lòng rất khó chịu.
Lâm Cẩn Ngôn nhíu mày, “Đứng ngoài chờ, đừng có chạy lung tung, tôi ra ngay đây.”
Anh cúp máy, bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-la-dieu-ngot-ngao-nhat/2561118/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.