Giản Vi ở lại bệnh viện hai ngày, Lâm Cẩn Ngôn sợ cô lại xảy ra chuyện nên ở bên cạnh không rời.
Hai ngày sau, tình hình về cơ bản đã ổn định, cuối cùng Giản Vi mới được phép xuất viện.
Cô ở bệnh viện ngây ngốc gần một tuần lễ, ngửi nhiều mùi nước khử trùng, vừa ra ngoài liền cảm thấy hít thở cũng khoan khoái hơn.
Lâm Cẩn Ngôn đi qua chào bác sĩ Chu, Giản Vi đứng ở cửa ra vào chờ, cô ngửa đầu nhắm mắt lại, tùy ý để gió thổi qua mặt cô.
Lúc Lâm Cẩn Ngôn đi ra thì thấy Giản Vi dựa lưng vào tường, ngửa đầu mắt nhắm chặt, khóe miệng cong cong, phảng phất như có chuyện gì rất vui vẻ.
Anh đi qua đưa tay xoa nhẹ đầu cô, “Cười ngốc gì vậy?”
Giản Vi mở mắt nhếch miệng cười: “Vì hài lòng.”
“Có gì hài lòng chứ.” Lâm Cẩn Ngôn vừa hỏi vừa xuống thềm đi về phía bãi đỗ xe.
Giản Vi cười hì hì đi theo sau lưng anh, nói: “Chuyện gì cũng hài lòng hết, hài lòng thân thể, hài lòng học bài, hài lòng không có phiền não, sắp tới lễ mừng năm mới rồi, cũng rất hài lòng.”
Giản Vi loan mắt, cười vô cùng ngọt ngào.
Lâm Cẩn Ngôn liếc cô một cái, khóe miệng hơi cong lên: “Cô ngược lại rất dễ thỏa mãn.”
Giản Vi cười hì hì: “Biết tự cho là đủ chứ sao.”
So với cuộc sống lúc trước, bây giờ cô đã quá hạnh phúc rồi.
Hai người lên xe, trên đường về nhà, tâm tình Giản Vi rất tốt, đôi mắt hết nhìn đông lại chuyển sang nhìn tây.
Sắp tới tết âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-la-dieu-ngot-ngao-nhat/152401/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.