Lâm Cẩn Ngôn đi rồi Giản Vi ngồi trên giường một lúc, cơn buồn ngủ ập tới, ngáp liên tục không ngừng.
Dì Lan không nhịn được bật cười, đi lên dìu cô: “Ngủ một lát đi, còn sớm lắm.”
Nói xong liền dìu Giản Vi, để cô từ từ nằm xuống.
Giản Vi hơi co người trong chăn, chỉ lộ ra đôi mắt mở to, giọng mềm mại khẽ nói: “Cảm ơn dì, gì Lan.”
Dì Lan cười lắc đầu nói: “Không cần cảm ơn không cần cảm ơn, mau ngủ đi.”
Có lẽ do uống thuốc, Giản Vi vô cùng buồn ngủ, đầu vừa dính gối một lát đã ngủ mất.
Cô ngủ mơ mơ màng màng, cũng không biết đã qua bao lâu, đột nhiên cảm giác có người vỗ mặt cô, cô hít hít mũi, theo bản năng quát lên: “Lâm Cẩn Ngôn.”
“Hừ, ngủ cũng không quên gọi tên đàn ông người đàn ông kia, còn nói không có quan hệ gì với mày!”
Bên tai bỗng truyền tới giọng nói âm u lạnh lẽo, Giản Vi kinh sợ, theo bản năng lập tức tỉnh lại, đột nhiên mở to mắt.
Giản Đại Phú đang đứng bên giường, miệng ngậm một que tăm, cà lơ phất phơ cười: “Ơ tỉnh rồi à.”
Giản Vi sợ tới mức toàn thân phát run, đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, “Sao… Sao ba lại tới đây? Ba muốn làm gì?”
Giản Đại Phú hừ lạnh cười một tiếng, “Tao tới làm gì à? Chẳng phải lần trước đã nói rõ ràng với mày sao? Một tuần sau tao tới lấy tiền, 70 vạn, chuẩn bị xong chưa?”
“Con không có tiền!” Toàn thân Giản Vi run lên không ngừng, đôi mắt đỏ bừng, hung hăng nhìn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-la-dieu-ngot-ngao-nhat/152399/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.