Bầu không khí trong vô cùng nặng nề, Chu Kỳ lại mở miệng: “Quên đi, không nói chuyện người khác nữa, nói về em đi, biết vì sao anh hẹn em ra không?”
Lâm Cẩn Ngôn: “Sao em biết được.”
“Mẹ em bảo anh khuyên em, trưởng thành rồi nên kết hôn đi.”
Lâm Cẩn Ngôn nghe xong nghiêng đầu liếc anh ấy: “Sao? Mẹ em bảo anh làm thuyết khách à? Khi nào thì cái người mà bản thân mình chữ bát không dính xíu nào lên người lại có thể khuyên người khác hả?”
(Bát (八),Hán Việt: BÁT TỰ bát tự; tám chữ (giờ ngày tháng năm sinh viết theo Thiên can và Địa chi) Là một cách xem số mệnh của Trung quốc. Người mê tín cho rằng giờ, ngày, tháng, năm con người được sinh ra đều bị Thiên can Địa chi chi phối. Mỗi giờ, ngày, tháng, năm sinh ấy được thay bằng hai chữ, tổng cộng là tám. Dựa vào tám chữ ấy, ta có thể suy đoán ra vận mệnh của một con người. Theo phong tục cũ, từ khi đính hôn, hai bên nhà trai và nhà gái phải trao đổi "Bát tự thiếp" cho nhau, còn gọi là "canh thiếp" hay "bát tự" – Theo QT)
“Em…”
“Em nói sai hả?”
“……” Chu Kỳ bị chọc giận lập tức im lặng.
…
Mười giờ tối.
Lâm Cẩn Ngôn vừa bàn chuyện xong một hạng mục, từ trong quán trà đi ra.
Lái xe đã đỗ xe bên đường chờ anh, thấy anh đi ra vội cung kính mở cửa xe.
Lâm Cẩn Ngôn nghiêng người ngồi lên xe.
Xe chạy từ từ, Lâm Cẩn Ngôn ngồi phía sau nhắm mắt nghỉ ngơi.
Vốn muốn ngủ một lát kết quả nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-la-dieu-ngot-ngao-nhat/152377/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.