Tại một cănbiệt thự với cánh cổng sắc cao và nhọn, bên trong được bố trí nhiều vệsĩ, từ ngoài nhìn vào thật khiến người ta không dám đến gần, chỉ sợ bịkhí thế nơi đó bức chết.
Nhược Thi được nhốt trong một căn phòng trống, không hề có vật dụng gìtrang trí, chỉ là một căn phòng, bên cạnh là Tử Đằng như đang ngủ say,dần có lại ý thức, Nhược Thi từ từ mở mắt ra rồi quan sát xung quanh, cô và Tử Đằng không bị trói, Nhược Thi khẽ gọi Tử Đằng dậy, cô xem xéttrên người Tử Đằng không có vết thương gì thì mới yên tâm.
“Mẹ à, con sợ lắm, sao chúng ta lại ở đây?” – Tử Đằng thút thít nói
Nhược Thi ôm Tử Đằng vào lòng, cô cũng sợ lắm nhưng cố gắng an ủi con –“Tử Đằng đừng sợ, đã có mẹ ở cạnh con, ba sẽ nhanh đến cứu chúng ta”
Cạch – Tiếng cửa phòng được mở ra, bước vào là hai tên mặt đồ đen cònkhiên theo một cái ghế đặt ở giữa phòng, tiếp theo đó bước vào là ngườiđàn ông mập mạp, trên tay cầm điếu sì gà, hắn bước đến rồi ngồi xuốngghế, chân trái gác lên chân phải, vẻ mặt hắn thích thú nói – “Sao hả?Không ngờ còn được gặp lại tôi?”
Nhược Thi lúc đầu kinh hoàng, rồi cô cố gắng lấy lại bình tĩnh nói – “Thì ra là ông, Lâm Thịnh”
Lâm Thịnh nghe cô gọi tên mình thì cười càng thêm đắc ý – “Hắc hắc, racô vẫn còn nhận ra tôi à? Xem ra lần này ông trời cũng giúp tôi trả thùcác người, hại tôi ở tù lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-khong-de-dau/2407146/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.