Quan gia.
Ngồi trên sofa là Hạo Thần, kế bên là một người phụ nữ trung niên dángngười hơi gày, gương mặt hơi hốc hác. Cạnh đó, một người đàn ông gần 50tuổi ngồi xe lăn nhưng trên người lại toát ra vẻ oai phong. Người phụ nữ lâu lâu lại quay qua quan tâm hỏi người đàn ông vài câu rồi tiếp tục im lặng.
Ngồi ở ghế đối diện là viện trưởng Trần cùng Hoàn Nghiên, một vài vịcảnh sát có chức cao cùng luật sư Kỳ Hiếu Mân, còn có mấy vị cổ đông của công ty.
Dì Hân từ cửa chạy vào, như muốn nói gì đó nhưng lại không biết mở lờithế nào, Hạo Thần chỉ gật đầu như hiểu ý, dì Hân lui vào bếp.
Từ cửa truyền đến tiếng giày cao gót chói tai, Quan phu nhân bước vàobình thản như biết trước được sự xuất hiện của nhiều người lạ mặt này.Nhưng đến khi ánh mắt dừng lại ở hai người ngồi cùng Hạo Thần thì lúcnày sắc mặt bà mới thật sự như bị dọa, rất nhanh lấy lại bĩnh tĩnh nhưng giọng bà vẫn run run nói – “Các người ….haha, không ngờ lại nhanh nhưvậy bị bại lộ hết.”
Hạo Thần nói – “Cũng không nhanh lắm, cũng đã để bà được như ý hai mươi mấy năm.”
Mẹ Thần không nói gì, nâng cao cằm nhìn thẳng vào người phụ nữ kia – người có gương mặt y như mình.
Người phụ nữ kia nói – “Tuyết Trinh, hôm nay là ngày bà phải đền tội”
“Tội? Tôi lại không biết mình bị tội gì đây, những gì tôi làm chỉ là vì muốn lấy lại những thứ thuộc về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-khong-de-dau/2407134/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.