Cảnh tượng trước mắt thật ngoài sự dự đoán của Hạo Thần, ngay cả Thiên La và những vệ sĩ khác cũng đứng ngây ngốc. Nhược Thi một tay cầm đùi gà, một tay cầm lon coca, ba con gián thối thì ngồi bẹp một chỗ như đợi NhượcThi sai bảo, nhìn thoáng qua cứ như là đàn chị và mấy tên tay sai vậy.
Nhưng dáng vẻ của cô cũng rất chật vật, trên áo sơ mi một vài chỗ dínhmáu đỏ, vấy thì dính đầy bùn đất, cổ tay hiện rõ dấu vết bị dây trói,trên mặt còn có dấu 5 ngón tay, khóe miệng còn dính lại chút máu.
“Thần.” – Cô như gặp được thánh, bỏ đồ ăn xuống chạy vào lòng của Hạo Thần.
Một chữ Thần làm lòng hắn ấm áp – “Chúng đánh em?”
Cô quẹt đi nước mắt – “Không biết chúng bị gì, sau khi gọi điện cho anhxong thì đối đãi em rất tốt, còn bảo em nhớ xin anh tha cho họ là đượcrồi, đừng truy cứu chuyện cũ.”
Ba người đàn ông cùng vài tên côn đồ khác không nói gì chỉ ngồi bẹpxuống đất cuối mặt. Thiên La bước lên – “Quan tổng, để tôi xử lý là được rồi, ngài đưa Tô tiểu thư về trước”
Hạo Thần ôm Nhược Thi xoay người rời đi, Nhược Thi vội kéo tay Thiên La – “Trợ lý Thái, tôi đã hứa với họ không khó dễ họ rồi”
Thiên La vội nhìn Hạo Thần một cái, thấy Hạo Thần gật đầu đồng ý rồi sau đó rời đi. Còn lại Thiên La tự mình định đoạt, anh vẫn là quyết địnhkhông đầu tư vào dự án của họ, bảo họ lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-khong-de-dau/2407118/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.