Đối mặt với sự thực là điều duy nhất ta ‘được phép‘ làm. Lúctrở lại căn hộ thì đã quá 12 giờ đêm.
Nếu như lúc vừa tìm được ta ở nhà hàng, ba đang nổi trận lôiđình; thì sau bữa ăn tối, ông vui vẻ ra về với tâm trạng thoả mãn vì sự việc tiếntriển bất ngờ ngoài dự định. Không cần nghĩ cũng biết trong lòng ta đang mù mịtđến mức độ nào. Ta biết ba đang tính cái gì trong đầu! Lão hồ ly đó vốn đang rasức dùng của cải vật chất để “ám chỉ” mong muốn có một mối quan hệ thông gia.
Cũng còn may, chỉ có một mình ông hy vọng điều này mà thôi.Ta tin tưởng với bộ dạng yêu nữ ngày hôm nay của mình, những bậc trưởng bốibình thường, thậm chí là cả những bậc cha mẹ không có của cải địa vị, nhất quyếtcũng sẽ cấm tuyệt ta qua lại với con cái nhà họ. Ta có phải là con nhà giàu cóhay không, không quan trọng. Dưới vẻ mặt tươi cười lịch sự của vợ chồng bácLâu, không giấu nổi ý tứ phản đối tới cùng. Có thể thấy hôm nay ta đã hoá trangthành công đến mức nào.
Cũng bởi vì ta đã chọc cho vợ chồng bác Lâu kinh tởm vôcùng, cho nên bộ mặt đáng sợ của Lâu công tử cứ hết tái mét rồi lại xám xịt,cơn thịnh nộ đã gần đến điểm giới hạn, chỉ luôn chực chờ bùng nổ. Nói tóm lại—— ta rốt cuộc cũng sắp xong đời.
Xem đó! Đúng là một hiệu ứng liên hoàn tài tình a! Đầu tiênta chọc tức ba mình, sau đó ba ta quyết tâm gả phứt ta đi như quẳng cục nợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-khong-can-qua-cuong-si/106748/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.