Zach Harper, người đàn ông cuối cùng mà Kaitlin Saville muốn gặp trên đời, đang đứng ngay trên hành lang bên ngoài cánh cửa căn hộ của cô. Cái gã cao lêu nghêu, tóc sẫm màu với ánh mắt lạnh như thép kia chính là kẻ buộc cô phải gói ghém đồ đạc mà chuẩn bị rời khỏi căn hộ thuê này, kẻ buộc cô phải đi khỏi thành phố New York. 
Đứng đối diện với anh ta, vòng tay trước chiếc áo phông Mets màu xanh nước biển đã ám bụi, cô thầm mong đôi mắt mình đã bớt sưng đỏ sau trận khóc tu tu ban sáng và trên má không còn sót lại những vệt nước mắt. 
“Chúng ta có chuyện cần bàn bạc”, Zach mở lời trước, giọng anh cứng ngắc, vẻ mặt thản nhiên. Tay trái anh ôm vòng lấy chiếc cặp tài liệu màu đen bằng da. 
Zach mặc bộ vest của Grant Hicks, áo sơ mi trắng là phẳng phiu. Chiếc cà vạt đỏ làm từ chất lụa tuyệt hảo, những chiếc khuy măng-sét lấp lánh vàng chóe. Như thường lệ, mái tóc anh vừa được tỉa gọn, khuôn mặt mới cạo, đôi giày được đánh bóng đến từng milimet. 
“Chúng ta chẳng có gì để nói với nhau cả”, cô đáp, dụi các đầu ngón chân vào lớp tất rộng che đôi bàn chân bên dười đường gấu mòn xơ của chiếc quần bò màu bạc. 
Cô ăn mặc thế này là bình thường, chẳng có gì gọi là lôi thôi cả, Kaitlin tự nhủ thầm. Một phụ nữ có quyền ăn mặc tự nhiên thoải mái trong ngôi nhà của chính mình. Còn cái gã Zach Harper, anh ta chẳng có tí quyền gì được đứng trong nhà cô cả. Cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-ke-tu-ngay-cuoi/1415752/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.