Thấy Tần Nam cứ uống rượu mãi như vậy, Lục Chí Canh không nhịn được cản anh lại:
“Cậu đừng uống nữa có được không, dạo này cậu lặn mất tăm, khó khăn lắm mới hẹn được cậu ra đây thì cậu lại chỉ mải mê uống như vậy”.
“Đến quán rượu không phải để uống rượu thì làm gì”. Tần Nam lạnh lùng trả lời.
“Cậu đó, có giỏi thì cậu uống cả ngày hôm nay luôn đi”.
Lục Chí Canh cũng không thể hiểu nổi Tần Nam bị cái gì mà trở nên kỳ lạ như vậy. Tên này luôn biết giữ chừng mực, đôi lúc có chơi đùa một chút, nhưng tuyệt đối không phải loại sâu rượu như vậy. Anh và Tần Nam chơi với nhau từ nhỏ, thế nhưng cũng chưa bao giờ được chứng kiến tên này suy sụp như vậy. Lục Chí Canh cũng chẳng thèm khuyên nữa, anh quay sang chơi đùa với cô gái xinh đẹp bên cạnh mình. Đã lâu rồi bọn họ không đến hội quán này, không ngờ lại có thêm vài cô em xinh tươi như vậy, có người đẹp bên cạnh mà không biết hưởng thụ, cái tên kia đúng là khác người mà.
Nhìn đám bạn xung quanh đều trái ôm phải ấp người đẹp trong tay, lại quay sang nhìn cô gái bên cạnh mình. Anh vốn không chỉ định bất cứ nhân viên nào phục vụ mình, nhưng cái danh Tần thiếu đã quá nổi danh ở nơi đây rồi, chỉ cần anh xuất hiện thì quản lý đều tự động đưa người đến cho anh, không cần anh phải ra mặt yêu cầu. Cô gái còn khá trẻ, chắc còn là sinh viên đại học, thế nhưng đã dấn thân đến chốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-hon-tat-ca-nhung-gi-anh-co/182549/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.