“Ông nội, chuyện này…con…”. An Mai Mai ngập ngừng không biết phải trả lời An lão gia như thế nào mới phải.
Nào ngờ thái độ đắn đo của cô lại khiến An lão gia nổi cơn tức giận, lão gia tử sầm mặt lại, ánh mắt dữ tợn nhìn về phía An Mai Mai, không cho cô tránh né.
“Con có gì thì cứ nói ra đi, chẳng lẽ ta nhờ có chút chuyện như vậy mà cũng không muốn giúp hay sao. Bao nhiêu năm nay tiền con ăn con mặc là ở đâu ra hả?”
An Mai Mai cười lạnh trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra vô cùng ngoan ngoãn hiểu chuyện, nước mắt cô hoen mi, giọng nói vô cùng đáng thương cất lên khiến ai cũng phải thương cảm:
“Con không phải không nghĩ đến chuyện nhờ Nhậm Doanh giúp, nhưng mà…nhưng mà...”.
Nói đến đây thì cô ta không kiềm chế được mà òa khóc, nước mắt tuôn ra như mưa khiến mọi người trong phòng đều lúng túng, an ủi cũng không được mà không nói gì thì lại càng không xong.
Mai Tuệ thấy con gái như vậy bèn ôm lấy cô, hai mẹ con đều rưng rưng nước mắt, bà ta không ngừng khuyên nhủ con gái mình, dù sao cũng là bậc làm cha làm mẹ, ai mà nỡ nhìn con gái mình phải chịu khổ như vậy chứ.
“Ba, chuyện này Mai Mai vốn không muốn nói ra, nhưng hôm nay có mặt mọi người đông đủ ở đây con nghĩ người có thể làm chủ cho Mai Mai, đòi lại công bằng cho nó”.
Mai Tuệ vừa dứt lời thì mọi người trong phòng đều hướng mắt về phía bà ấy, vô số ánh mắt, đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-hon-tat-ca-nhung-gi-anh-co/1519043/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.